“Tiểu Huyền, sao ngươi đột nhiên lại…..lại trở nên chủ động như vậy?” Kỳ Mặc liếm ngón tay thon dài của Thương Huyền, thuận miệng hỏi.
“Ngươi không vui sao? Không phải ngươi vẫn muốn ta làm….nương tử của ngươi sao? Ư….”
Thương Huyền nhướng mày, vẻ phong tình (lẳng lơ) lại mang theo sự lạnh lùng nhìn nghiêng qua, làm cho Kỳ Mặc cảm thấy lạnh gáy. Để xóa đi cảm giác này, Kỳ Mặc liếm láp ngón tay Thương Huyền hăng say, gần như ngậm cả ngón vào miệng. Thương Huyền rên khẽ một tiếng, đôi mắt khép hờ vô cùng mị hoặc. Kỳ Mặc biết, thân thể hắn từ ngày ấy trở nên mẫn cảm dị thường, chỉ mới khiêu khích âu yếm một chút đã có thể mang lại cảm giác tê dại cho hắn.
“Ta đương nhiên là thích……bảo bối nhi của ta…..”
Hai thân thể lại một lần nữa quấn quýt cùng một chỗ, Kỳ Mặc động thân, không chút khó khăn đã có thể đẩy dục vọng của mình vào tới tận cùng, huyệt nhỏ vừa mềm vừa ướt át bao lấy phân thân y. Đôi chân thon dài, đẹp đẽ của Thương Huyền cũng co lên, hai tay ôm chặt lấy y như người chết đuối bám chặt lấy khúc gỗ duy nhất đang trôi lềnh bềnh.
“A….ưm……ta cũng không biết…….tự nhiên……nghĩ thoáng……a….a…..ở cùng ngươi cũng không có gì không tốt……Hắc Hồ Tiên Quân….hừ…ưm……. không phải ngươi sẽ giúp ta tu luyện sao?”
Kỳ Mặc thầm đổ mồ hôi lạnh, Tiểu Huyền nguyện ý ở lại bên cạnh y đương nhiên là rất tốt, bất quá ngày nối tiếp đêm đều “nghiêm túc tu luyện”, dù là y cũng đã có chút ăn không tiêu.
“Ưm…..dùng lực……lại sâu thêm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-su-dieu-giao-dao-si-cua-ho-yeu/9528/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.