Không biết câu cú chương này có được không = =
29.
Ngô Hạo men theo bậc thang xuống lầu, một bước ba lung lay, cộng thêm gương mặt không may rồi.
Cuộc gọi vừa rồi là do Phương Triết gọi tới, Ngô Hạo khi đó biết Mười Hai Đồng Rưỡi chính là Phương Triết, đang chìm trong nỗi chấn kinh không thoát ra được, điện thoại Phương Triết liền tới, vừa bắt máy đã nói muốn gặp mặt cậu, nói xong cũng không chờ cậu trả lời, trực tiếp quăng ra một câu mười phút sau gặp dưới lầu nhà cậu, rồi cúp máy. Mãi đến Ngô Hạo bình tĩnh lại alo alo alo vào di động thì, cuộc gọi đã sớm ngắt.
Gấp như thế, Ngô Hạo liền cảm thấy bản thân lâm vào thế bị động cực kỳ, tục ngữ có câu, thâu nhân bất thâu trận [1], Ngô Hạo nếu không gặp Phương Triết, về mặt khí thế đã thua người ta một khúc, như vậy, Ngô Hạo sẽ không vui vẻ gì cho cam, chậm rãi lết xuống lầu.
Cọ cọ sát sát đến hành lang, Ngô Hạo ngẩng đầu quét mắt một cái, không thấy Phương Triết. Ngô Hạo lại ló đầu ra, hướng ra ngoài nhìn xung quanh, chiếc xe màu đen đậu cách đó không xa đột nhiên bíp bíp kèn.
Ngô Hạo liếc liếc mắt nhìn theo, cửa sổ xe dần hạ xuống, lộ ra gương mặt trầm tĩnh nhiều năm không thấy.
Lần này gặp mặt, Ngô Hạo vốn dẫn hỏa nhi lai, có ý định làm ầm ĩ lên một trận, kết quả vừa chạm mặt, Ngô Hạo liền cảm thấy không dễ dàng như vậy.
Vài năm trước, Phương Triết vô tri vô giác, nhiều nhất chỉ là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-su-cua-biet-nuu-thu-va-kiem-loi-cong/209777/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.