Chương trước
Chương sau
18.
Thật ra sau vài năm mò mẫm bò lăn trong game, Ngô Hạo tĩnh tâm suy nghĩ một chút, việc khiến cậu hoài niệm nhất, chính là đoạn ngày tháng bọn họ vừa mới gặp gỡ nhau, cùng nhau chạy bản cùng nhau đoàn diệt cùng nhau ngốc nghếch.
Khi đó Trứng Gà hắn bị vây hãm trong thời kì ngu ngốc nhất trong đời, cả người hỗn đản mang cỗ khí hồn nhiên sẵn có. Do bởi cái miệng thiếu đòn đầy thói xấu, Trứng Gà gây không ít chuyện rùm beng, một lần đều do Hùng Thúc ra mặt dọn dẹp đống lộn xộn. Hùng Thúc là người trầm ổn nhất, đã gần 30, tuổi tác và khí độ đều ngang bằng nhau, ngoại trừ có chút điểm cổ quái, nhưng cách nói năng làm việc đều in đậm khí thế đại gia trưởng.
Khi Ngô Hạo sơ ngộ bọn họ thì chỉ vừa mới tiến vào game một vài ngày, đúng là thời điểm gà mờ nhất, cần sát thương thì không có sát thương, cần kỹ thuật thì không kỹ thuật, lúc khởi đầu chỉ có thể theo bọn họ tại Dungeon lăn lộn lụm kinh nghiệm. Hai người Hùng Thúc cùng Trứng Gà chủ tu chiến sĩ, một khống chế một chém quái. Lý Hỏa chơi cung thủ, kéo cung núp ổ trong góc đối phó vài con tiểu quái rải rác, Ngô Hạo đứng trước mặt cậu ta, phụ trách bảo hộ.
Chính vì vậy, Ngô Hạo mới dần dần trở nên thân thiết với Ly Hỏa.
Lý Hỏa không giống Trứng Gà, Trứng Gà là tên thích đâm chọt, gặp ai cũng có thể làm ầm ĩ gặp ai cũng có thể tán dóc. Ly Hỏa cũng không giống Hùng Thúc, Hùng Thúc trời sinh mang phong cách hiền lành, bình dị gần gũi, đối xử tốt với mọi người.
Lúc Ngô Hạo vừa mới gia nhập vòng tròn này, Ly Hỏa liền lãnh đạm không nói không rằng đứng sau Hùng Thúc, văn văn nhược nhược, không đặc biệt để ý tới dáng vẻ người khác. Tướng mạo nam giới thuộc chủng tộc tinh linh vốn mang vẻ thanh tú, Ly Hỏa mặc một trường bào thông dụng cho cả nam lẫn nữ, Ngô Hạo có lần tưởng cậu ta chính là một cô nàng có phần ngạo khí.
Kết quả cùng đi với nhau vài ngày Ngô Hạo mới phát hiện, Ly Hỏa không phải cố ý làm bộ, dù không thích náo nhiệt, không thích nói chuyện, nhưng làm người thật ra không tồi, tâm rất tinh tế. Vài lần mấy lão gia bọn họ suýt chết đi sống lại trong phó bản, đều do Ly Hỏa mang theo một bao dược thủy gánh vác cứu viện.(câu này không chắc lắm)
Mấy kỹ năng sinh hoạt tiêu hao thể lực cũng đều do mình Ly Hỏa hì hì hục hục luyện, luyện cao liền làm dược thủy, đánh đánh vũ khí cho bọn họ.
Ngô Hạo khi đó cho rằng, Ly Hỏa là người hướng nội chịu khó suy nghĩ cẩn thận, dù sớm hay muộn cũng sẽ có ngày quật khởi nổi dậy.
Nhưng cậu không ngờ, Ly Hỏa sẽ lấy phương thức quật khởi máu tươi giật gân tàn khốc như vậy.
Hồi ức tốt đẹp từ đó bị bóp chết, Ngô Hạo thở dài, chậm rãi mở game.
Kênh công hội trong game, một cái ID xa lạ không biết từ đâu chui ra đang liều mạng gào thét.
[Nhân Vật Phụ B: Người mới cầu kéo ~~ GG nào hảo tâm kéo người ta đi meo meo~~ biết đàn hát biết bán manh! Cầu thu nhận! Cầu bao dưỡng!]
[Nhân Vật Phụ B: Người mới cầu kéo ~~ GG nào hảo tâm kéo người ta đi meo meo~~ biết đàn hát biết bán manh! Cầu thu nhận! Cầu bao dưỡng!]
[Nhân Vật Phụ B: Người mới cầu kéo ~~ GG nào hảo tâm kéo người ta đi meo meo~~ biết đàn hát biết bán manh! Cầu thu nhận! Cầu bao dưỡng!]
Đầu Ngô Hạo co rút, học theo khẩu khí người nọ cũng ngáp ngáp hô một câu.
[Bóng Đèn Điện: Tịch mịch cầu bồi ~~ GG hảo tâm nào bồi bồi lão tử meo meo~~ Biết đánh quái biết khống tràng! Cầu ba bồi! Cầu lĩnh dưỡng! ]
Không quá vài giây, trên màn hình xuất ra một khung thoại.
[Mười Hai Đồng Rưỡi đang triệu hoán ngài có đồng ý hay không?]
19.
Ngô Hạo nhìn lời mời triệu hoán thình lình hiện ra, kinh hách nhảy dựng.
Đây không giống phong cách của Mười Hai Đồng Rưỡi a, anh ta không phải luôn luôn đi tuyến đường mặt than sao, Ngô Hạo nghĩ như thế, chần chờ phút chốc, vẫn chọn xác nhận.
Màn hình tối sầm lại sáng ngời, Ngô Hạo bị truyền thống tới bên ngoài tế đàn cự thạch ở dã ngoại. Mười Hai Đồng Rưỡi đứng một bên, thấy cậu tới, trên đỉnh đầu liền bắn ra thẻ tổ đội.
[Mười Hai Đồng Rưỡi: Tiến tổ]
Ngô Hạo nghe lời chọn tiến tổ đội, lúc này mới nhìn thấy, trong đội không chỉ có hai người họ, còn có ba cái ID quen thuộc khác.
[Sống Như Hoa Mùa Hạ: A, Bóng Bóng ca!]
[Heo Là Lại Ngược Đọc: Bóng Bóng tới rồi ~]
[Một Quả Trứng Gà U Buồn: Đủ người, xuống đi]
Ngô Hạo sửng sốt, chưa kịp nói câu nào, Mười Hai Đồng Rưỡi đã nhấp vào tế đàn, đội nhân hạ phó bản.
Màn hình lập tức đen thui, Ngô Hạo ngửa người về phía sau, tựa lưng vào ghế dựa, nhìn thanh tiến trình chậm rãi tiến trên máy tính.
Nguyên lại là vì để đủ nhân số hạ bản sao mới triệu hoán mình về đây a… Ngô Hạo dần hiểu rõ, nhíu nhíu mày, nội tâm khó tránh có chút khó chịu.
Trong đội ngũ đều là tay lão luyện, xoát phó bản hằng ngày không có gì khó khăn, để hiệu suất, đội ngũ liền chia làm hai đường, Trứng Gà cùng Đọc Heo quét một căn phòng, Ngô Hạo cùng Mười Hai Đồng Rưỡi ở một phòng khác, Như Hoa cầm gậy trị liệu chạy đi thêm máu hai đầu. Bất quá chỉnh thể phó bản này không khó khăn lắm, vài người đánh đấm tương đối nhẹ nhàng, rảnh rỗi tán dóc nửa ngày.
Như Hoa và Đọc Heo thì thà thì thầm nửa ngày, đột nhiên ô một chút, bắt đầu liều mạng lục lọi hành trang, cuối cùng lấy ra được một viên thuẫn nhỏ được nhuộm màu tốt, sau đó khiêng trên lưng, nhảy nhảy da da chạy tới trước mặt Mười Hai Đồng Rưỡi.
[Sống Như Hoa Mùa Hạ: Thiếu chút quên mất! Cái thuẫn này rất cảm ơn anh!]
Ngô Hạo đứng phía sau hai người, mí mắt giật giật.
Viên thuẫn kia cậu giao cho Như Hoa. Hôm đó Mười Hai Đồng Rưỡi tặng thuẫn cho cậu, nhưng thực tế người chân chính muốn thuẫn chính là Như Hoa. Ngô Hạo cầm thuẫn, suy nghĩ thế nào đều cảm thấy chuyện này không lớn lao gì lắm, sau đó gửi viên thuẫn qua cho Như Hoa, thuận tiện để tin nhắn, đặc biệt bắt mắt nói người cho thuẫn chính là do Mười Hai Đồng Rưỡi xoát ra.
Như Hoa được thuẫn, liền nhí nha nhí nhảnh chạy tới cảm ơn Mười Hai Đồng Rưỡi.
Mười Hai Đồng Rưỡi trầm mặc ba giây, đơn đơn giản giản nói câu không có chi.
Ngô Hạo điều chỉnh tầm nhìn, có chút khẩn trương nhìn chằm chằm Mười Hai Đồng Rưỡi.
Kỳ thật Ngô Hạo rất hy vọng Mười Hai Đồng Rưỡi có thể chỉ trích cậu vì sao tự tiện cầm viên thuẫn chuyển sang cho người khác, hoặc là tặng cho người ta sao không nói với anh ta một tiếng, nhưng Mười Hai Đồng Rưỡi nói câu khách sáo kia xong liền không nói gì.
Mười Hai Đồng Rưỡi đánh bên cạnh cậu bước đi, trực tiếp chạy với căn phòng tiếp theo đánh quái.
Ngô Hạo hơi nghẹn khuất, phản ứng của Mười Hai Đồng Rưỡi quá bình đạm, này khiến cho cậu cảm thấy việc mình cố ý đi mua viên thuẫn khác gửi cho Như Hoa, hơn nữa còn hảo hảo cất giữ thật kỹ viên thuẫn của Mười Hai Đồng Rưỡi cho mình, cậu quả thật là thằng ngốc từ đầu đến đuôi.
Có cảm giác tự mình đa tình.
Ngô Hạo buồn bực, nửa tràng sau chui đầu vào đánh quái, không nói chuyện.
Giết xong BOSS mở xong bảo rương, mấy người liền rời khỏi phó bản, lục tục quay về tế đàn.
Ánh mắt Như Hoa sắc sảo, lập tức nhìn thấy ở tế đàn có ngoạn gia đang năn nỉ cầu đội ngũ vượt chủ tuyến.
Trong game XX, khi ngoạn gia làm một đoạn chủ tuyến nào đó, nhiệm vụ cuối cùng bình thường cần phải vượt qua phó bản lớn độ khó cao, nhưng sẽ cùng tổ đội nhiều người xoát bản, xoát xong có thể nhận được số lượng kinh nghiệm phong phú hơn rất nhiều phó bản bình thường.
Thông thường tổ đội chủ tuyến đều nhanh chóng đầy người, cho nên Như Hoa vừa thấy thẻ bài tổ đội liền vội vã quát gọi người trong đội.
[Sống Như Hoa Mùa Hạ: Lẹ lẹ, có cầu mang chủ tuyến kìa, ở tế đàn! Tới lẹ!! ]
Trứng Gà cùng Đọc Heo ứng một tiếng, sau đó lui đội, Ngô Hạo nói mệt mỏi không đi, đi đến địa phương vắng vẻ ngồi xuống.
Như Hoa ờ một cái, cũng lui ra ngoài thêm tổ đội người đó.
Ngô Hạo mắt thấy thông tin đội viên, Mười Hai Đồng Rưỡi vẫn còn trong đội.
[Bóng Đèn Điện: Nhanh nhanh đi thêm đội chủ tuyến đi, một hồi liền đầy đó]
[Mười Hai Đồng Rưỡi: Không cần]
Mười Hai Đồng Rưỡi gỡ vũ khí thoát trang bị, chậm rì rì đến bên cạnh Ngô Hạo, ngồi xuống.
Ngô Hạo không hiểu nhìn anh ta, vẫn nhịn không được hỏi.
[Bóng Đèn Điện: Sao thế?]
Mười Hai Đồng Rưỡi trước sau như một ngừng lại một hồi, mới chậm rãi mở miệng.
[Mười Hai Đồng Rưỡi: Bồi cậu]
20.
Ngô Hạo nhìn Bóng Đèn Điện và Mười Hai Đồng Rưỡi ngồi cùng một chỗ trên màn hình, bỗng nhiên cảm thấy vô cùng vi diệu.
Kỳ thật theo tính toán, Ngô Hạo nhận thức Mười Hai Đồng Rưỡi cũng chỉ có vài ngày, tuy hai người không nói chuyện quen biết ra sao, tốt xấu gì nhiệm vụ phó bản mỗi ngày đều cùng một chỗ xoát với nhau. Nhưng ngẫm lại kỹ lưỡng, giữa hai người trừ bỏ xoát phỏ bản hay làm nhiệm vụ thì không giao tập thêm lần nào.
Ngô Hạo không biết Mười Hai Đồng Rưỡi ngoài việc luyện cấp ra còn thích làm cái gì, Mười Hai Đồng Rưỡi cũng chưa từng xuất hiện trong nhóm chat cố định của Ngô Hạo.
Cho nên lần này Mười Hai Đồng Rưỡi hình như bị rút não nói bồi cậu, sau đó thật ngồi xuống một bên, Ngô Hạo bỗng chốc lờ mờ, thật lâu không chút phản ứng nào.
Hai người lẳng lặng ngồi một hồi, Mười Hai Đồng Rưỡi lần thứ hai lên tiếng.
[Mười Hai Đồng Rưỡi: Sao lại không nói]
Trong ấn tượng của Ngô Hạo, Mười Hai Đồng Rưỡi thuộc thể loại điên cuồng luyện cấp đánh quái train level vô hạn tuần hoàn, hơn nữa còn là cao nhân ẩn sĩ Ích Cốc trong tiểu thuyết võ hiệp, không ăn ngũ cốc không vướng bụi trần. Ngô Hạo bình thường nói chuyện với anh ta không phải là gọi tổ đội xoát bản thì là hỏi BOSS XX đánh như thế nào, giống như tình huống hai người nhàn rỗi khô khan nhìn mây bay bỗng chạm mặt lần đầu. Nhất thời, Ngô Hạo không biết tiếp lời như thế nào.
(Ích Cốc dạng như là không cần ăn uống gì mà vẫn sống được, theo như trình đọc tiên hiệp của em là vậy…)
Mười Hai Đồng Rưỡi đợi hồi lâu, Ngô Hạo vẫn không lên tiếng. Mười Hai Đồng Rưỡi yên lặng, lại ném ra một câu.
[Mười Hai Đồng Rưỡi: Bình thường không phải nói gì sao]
Ngô Hạo nhìn câu thoại này, lập tức không vui vẻ.
Đây không phải nói miệng mồm cậu ba hoa sao?
Ngô Hạo lại hồi tưởng, tựa hồ hai người mỗi lần liên hệ với nhau đều do bên Ngô Hạo mở đầu trước, vậy lời của Mười Hai Đồng Rưỡi là có ý gì? Ám chỉ anh ta mỗi ngày mỗi ngày phải theo mình nói nhiều, ngại cậu làm phiền?
Ngô Hạo càng cân nhắc càng thấy đúng đắn, không âm không dương trả lời một câu.
[Bóng Đèn Điện: À, làm phiền tới anh, thật xấu hổ]
Ngô Hạo nói xong liền dồn sức gồng mình cảnh giác, làm tốt chuẩn bị ngăn ngừa Mười Hai Đồng Rưỡi biến đen, kết quả, Mười Hai Đồng Rưỡi chỉ thân nhiên trả lời.
[Mười Hai Đồng Rưỡi: Không có, không thấy phiền gì]
Ngô Hạo sửng sốt.
Ngô Hạo đang ngây người thì Mười Hai Đồng Rưỡi lại nhẹ nhàng bổ sung thêm một câu.
[Mười Hai Đồng Rưỡi: Cậu như vậy, rất tốt]
Tim Ngô Hạo thình thịch hai cái, sau đó cảm thấy tâm tình dần dần tốt lên, lại có điểm vui vẻ không hiểu tại sao.
Rất vui vẻ đó.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.