Mạc Hàn nhuốt nước bọt, căng thẳng nói:"Anh đã nghĩ rất nhiều, cũng đã viết
ra cả một trang giấy, dùng hai ngày mới tập nói trôi chảy được, nhưng không hiểu sao giờ phút này lại căng thẳng đến mức một câu cũng không nhớ ra được. Nếu em thấy thiệt thòi, sau này mỗi ngày trước khi đi ngủ anh sẽ đọc một lần cho em nghe, còn hiện tại, có thể cho anh nợ được không. Ngữ Tịch, em đồng ý gả cho anh nhé"
Mạc Hàn rút ra chiếc nhẫn kim cương vẫn nằm nãy giờ trên bông hoa ở giữa trung tâm. Sự chú ý của cô vẫn ở trên gương mặt anh, lúc này cô mới để ý được đến chiếc nhẫn.
Mọi người vẫn hào hứng cổ vũ, thúc giục cô nhanh đồng ý. Mạc Hàn đưa tay lau đi hai hàng nước mắt của cô:"Em đang nghĩ gì vậy?"
Kiều Ngữ Tịch cũng lấy hay tay xoa đi nước mắt vẫn còn đọng lại:" Đang nghĩ mấy ngừoi bạn em lúc nãy còn nói anh không phải kiểu ngừoi phô trương. Nhưng giờ lại nhìn thấy đám khinh khí cầu khổng lồ đắt đỏ kia, không biết có nghĩ bản thân đang bị vả mặt không?"
Mạc Hàn cười cưng chiều:"Đến thời điểm này em vẫn có thể nghĩ tới ngừoi khác nghĩ như thế nào sao? Vậy em thì sao, cũng nghĩ như vậy à?"
Kiều Ngữ Tịch lắc đầu:" Tất cả những thứ anh làm, mọi việc em đều thích?"
Anh thờ phào một hơi, trịnh trọng hỏi cô:"Kiều Ngữ Tịch, cho anh được ở bên em, chăm sóc em, yêu thương em,được không. Cho anh được làm chồng em, nhé?"
Kiều
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-sinh-vien-nho-cua-mac-tong/3628595/chuong-91.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.