Mấy ngày tiếp theo, Mạc Hàn quá bận rộn, mấy ngày này anh đã không được gặp Kiều Ngữ Tịch rồi.
Tiễn xong một vị đối tác quan trọng, cũng là một trong những ngừoi thuộc hàng cha chú đã từng giúp đỡ cho tập đoàn khi còn khó khăn. Mạc Hàn kéo rộng chiếc cà vạt, lảo đảo đứng dậy đi ra khỏi nhà hàng.
Trước cửa có mấy chiếc ghế dựa, gió thổi nhẹ nhẹ, chút choáng váng vì rượu cũng tản đi không ít. Bảo vệ đã lái xe đỗ phía trước, nhưng vì đã uống rượu mà anh phải gọi trợ lý tới lái xe đưa anh về, hiện tại vẫn chưa thấy ngừoi đâu.
Khuỷu tay anh đặt ở thành ghế, bàn tay chống trán xoa bóp nhẹ, nhắm mắt dưỡng thần, để ngoài tai tất cả những ồn ào của không gian xung quanh.
Một lúc sau đó, trong nhà hàng vang lên tiếng cừoi nói nhộn nhịp của một đám ngừoi, có lẽ vừa dùng bữa trong nhà hàng xong, bây giờ đã đến lúc ra về.
Mạc Hàn mở mắt, nhìn vào đông hồ, đã qua nửa tiếng từ lúc anh gọi nhưng vẫn chưa thấy bóng dáng trợ lý đâu.
Khoé mắt anh bỗng bắt được bóng hình của một cô gái quen thuộc lẫn trong đám ngừoi.
Không hề suy nghĩ gì, anh buột miệng gọi cô:" Ngữ Tịch."
Kiều Ngữ Tịch đút hai tay vào túi áo, đang ung dung đi giữa đám ngừoi, mặc cho bọn hò đùa giỡn, cô vẫn chỉ giữ nét mặt cao ngạo, lạnh nhạt, thỉnh thoảng vì câu nói của một người nào đó buồn cừoi mới khiến cô hơi cong khoé môi.
Nghe
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-sinh-vien-nho-cua-mac-tong/3590523/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.