Chạy được mồng một cũng chẳng chạy nổi hôm rằm. Kiều Ngữ Tịch dù không muốn nhưng vẫn phải có mặt trong buổi tập kịch cùng cả nhóm.
Kịch bản không quá dài, lại là truyện đã quá phổ biến, ai cũng biết, chỉ cần học thuộc câu thoại nữa thôi, Kiều Ngữ Tịch đọc qua hai lần đã thuộc hết tất cả.
Mặc dù không có kinh nghiệm diễn xuất, mọi người cũng đều cố gắng diễn cho tròn vai, kết quả cũng khá tốt.
Đến đoạn công chúa bị hôn mê, hoàng tử đến đánh thức công chúa bằng một nụ hôn. Kiều Ngữ Tịch xoa trán, cảm thấy rất nhức đầu. Khi mọi người cùng bàn bạc, cô nói
"Cảnh này cậu đứng quay lưng về phía khán giả, dùng góc khuất đánh lừa thị giác thôi, dù sao cũng là diễn kịch, không cần hôn thật."
Mọi người vẫn cố thuyết phục:" Như thế sẽ không đủ hay, dù sao cũng chỉ cần chạm nhẹ một cái thôi là được."
Kiều Ngữ Tịch:" Vậy tớ không diễn nữa."
Thanh niên kia từ đầu vẫn luôn nhìn cô với ánh mắt mong chờ, nhưng thấy cô từ chối tuyệt tình như vậy, tâm trạng cậu ta sụp xuống. Mọi ngừòi biết không thể làm cô thay đổi suy nghĩ, cuối cùng vẫn phải quyết định nghe theo ý của cô. Lúc này Kiều Ngữ Tịch mới thấy thoải mái hơn.
Việc diễn kịch đối với Kiều Ngữ Tịch chẳng khác gì tra tấn, cô thấy rất mất thời gian. Có mấy trận đua xe cô phải từ chối vì còn bận tập diễn kịch. Lúc nghe thấy cô nói thế, Tiểu Hồng còn không tin được vào tai mình.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-sinh-vien-nho-cua-mac-tong/3590521/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.