Kiều Ngữ Tịch cũng chẳng để tâm tới Mạc Hàn, bây giờ biết anh là ngừoi nhà họ Mạc, cô tránh xa nhà ấy ra một chút là được, thành phố A lớn như vậy, khả năng bất ngờ đụng mặt cũng không lớn, mắt cô sáng như vậy, chẳng lẽ còn không kịp phát hiện ra anh mà tránh đi chắc.
Đơn hàng cô nhận trong tháng này đã hoàn thành, tranh thủ ngày cuối tuần được nghỉ, cô tranh thủ đem tranh mang giao. Lại thu được một khoản cất thêm vào túi tiền không có mấy của cô.
Mấy ngày sau đó, cuộc sống của Kiều Ngữ Tịch vẫn yến bình trôi qua, giống như ngừoi tên Mạc Hàn chưa từng xuất hiện trong cuộc sống của cô vậy.
Sau buổi học buổi chiều, Kiều Ngữ Tịch thay đồ, bắt xe đi tới vùng ngoại ô.
Tiểu Hồng chạy tung tăng về phía cô:" Chị Ngữ Tịch đến rồi, mau vào trong, hôm nay có nhiều người tới lắm, nghe nói còn có ngừoi từ nước ngoài về, nổi tiếng ở bên đó lắm, kỹ thuật cũng cực kỳ tốt. Nhưng em thấy chắc chỉ là nói quá lên thôi, kỹ thuật có tốt mấy thì cũng không bằng chị Ngữ Tịch được.''
Kiều Ngữ Tịch:" Em bớt nịnh hót đi, chị sẽ chỉ tham gia lần đấu này nữa thôi, môn này quá nguy hiểm, chị cũng nên kiềm chế lại bản thân thôi.''
Tiểu Hồng:" Nhưng kỹ thuật của chị tốt như thế, chẳng có mấy ngừoi qua được chị. Mặc dù rất ít con gái theo môn này, chị chẳng khác nào nữ hoàng cả, từ bỏ thật đáng tiếc quá.''
Kiều Ngữ Tịch:" Dù là cái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-sinh-vien-nho-cua-mac-tong/3590514/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.