Ngừoi trong lòng không chịu yên ổn chút nào, thời gian mấy chục giây trong thang máy nhưng Mạc Hàn lại cứ ngỡ đã qua cả thế kỷ, ngừoi nào đó không chịu an phận làm cả ngừoi anh cũng ngứa ngáy hơn.
Mạc Hàn đặt Kiều Ngữ Tịch lên chiếc giường êm ái, lại quay ngừoi tới phòng tắm, nhanh chân cầm theo một chiếc khăn ẩm, tới bên giường lau mặt và cổ giúp cô.
Dù chưa từng trải qua nhưng dù sao anh vẫn có kinh nghiệm, biết Kiều Ngữ Tịch không phải trúng xuân dược nên Mạc Hàn cũng yên tâm hơn.
Mạc Hàn:" Cô nghỉ ngơi đi, tôi ở phòng đối diện, có cần gì thì cứ gõ cửa phòng gọi tôi.''
Anh không hề biết, đâu chỉ có xuân dược mới có thể làm con ngừoi ta mất lý trí.
Kiều Ngữ Tịch nhìn ngừoi đàn ông cao lớn, vẻ ngoài cực phẩm trước mặt, lại còn đang trên giường lớn, từng tế bào trong cơ thể như đều thêm hưng phấn, muốn nhào tới.
Nghĩ là làm, Kiều Ngữ Tịch bật dậy, ôm chặt lấy cổ anh, nhắm trúng đôi môi anh mà đặt đôi môi anh đào, thơm ngát của mình xuống.
Cả ngừoi Mạc Hàn cứng đờ, không kịp phản ứng gì, Kiều Ngữ Tịch đã liếm mút đôi môi của ngừoi đối diện, còn dừng lực muốn tách môi anh ra mà tấn công vào trong. Hành động khá vụng về nhưng lại khơi dậy được ham muốn nguyên thuỷ của ngừoi đàn ông.
Mạc Hàn lấy lại ý chí, anh dùng sức đẩy Kiều Ngữ Tịch ra, môi hai ngừoi tách khỏi nhau, Mạc Hàn tức giận trầm giọng
"Em
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-sinh-vien-nho-cua-mac-tong/3590505/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.