Điện thoại vang lên từng hồi chuông nhẹ nhàng, bàn tay thon dài với những khớp xương tinh tế đang cầm lấy chiếc điện thoại, từ từ đưa lên nhìn, tên ngừoi gọi hiển thị 'Mạc Khải Toàn'.
Ngón tay cái chạm nhẹ lên màn hình đang hiển thị chấm tròn màu xanh, cuộc gọi được kết nối, đầu dây bên kia vang lên tiếng trẻ con, nhỏ bé đáng yêu, nhưng mỗi lần nghe thấy giọng nói này lại khiến anh phải thở dài bất lực:
"Anh Hàn, em muốn ăn bánh trứng ở cửa hàng trên phố Đông. Anh nhớ mua cho em nhé.''
Mạc Hàn không còn cách gì khác ngoài đồng ý. Thằng nhóc này, từ một tuổi đã biết nói, một ngày không gọi anh lấy chục lần thì có vẻ ăn cơm sẽ không được ngon.
Tiếng anh này, đáng lẽ anh phải được nghe từ mẹ thằng nhóc, nhưng thời thế thay đổi, bây giờ nhóc con lại thay mẹ mình gọi tiếng 'anh trai', dù Mạc Hàn không cam tâm cũng không thể làm gì được.
''Ừm, khi về sẽ mua cho em.''
Chú thím nhỏ rảnh rỗi đưa nhau tới Nauy tận hưởng không gian hai ngừoi, để lại thằng nhóc này ở chỗ anh, để anh trông nom.
Mặc dù anh đã hai mươi chín tuổi nhưng thật sự chưa từng chăm sóc qua trẻ con, vậy mà hai ngừoi kia vẫn có thể yên tâm giao con trai cho anh được. Ba mẹ Mạc thì đã về bên phía đằng ngoại nhà mẹ Mạc tham gia hôn lễ một người họ hàng, anh chẳng có cách nào khác ngoài việc phải đồng ý chăm sóc nhóc con.
Cửa hàng bánh trứng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-sinh-vien-nho-cua-mac-tong/3590496/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.