"Làm chuyện gì vậy? Đâm đầu ra đường như vậy thì giải quyết được vấn đề phải không?"
Hi Vũ gắt lên với Nguyệt Yên, nhưng bàn tay đang giữ ở vai cô lại âm thầm run rẩy. Cô khóc nức nở, những giọt nước mắt này lại càng làm lòng anh thêm xót xa. Anh dìu cô đứng dậy, tay còn lại cầm giỏ đồ ném thẳng vào người của cô Lan.
"Nhìn chuyện tốt mà bà làm đi!"
Bà ta giật mình suýt nữa ngã ra phía sau. Nếu như không phải anh tìm đến nơi này, không phải ở ngay trước cổng nhà thì Nguyệt Yên đã thật sự nghĩ quẩn. Anh không thể ngờ, bà ta mang tiếng là cô ruột của cô, nhưng lại đối đãi với cô còn thua cả người dưng nước lã. Trong khi cô vẫn luôn hiền lành, tốt bụng. Trong khi cô luôn nghĩ cho bà ta, luôn muốn để bà ta và Hiểu Anh có cuộc sống đầy đủ.
Hi Vũ trừng mắt nhìn cô Lan, ánh mắt lạnh lẽo như muốn ghim sâu vào da thịt bà ta.
"Bà làm người như vậy à? Còn cần tôi phải dạy bà cách đối đãi với cháu ruột của mình sao?"
Bà ta mặc dù có phần sợ hãi trước danh tiếng của anh, nhưng trong lúc tức giận cũng không muốn kiêng dè gì.
"Cậu... Cậu là cái thá gì mà xen vào chuyện nhà của tôi hả?"
Nguyệt Yên không muốn hai người họ cãi nhau, dù sao cũng đang ở ngoài đường. Nếu để người khác nhìn thấy, e rằng sẽ để lại nhiều lời bàn tán không hay. Nhưng lúc ngã chân cô đã bị trặc, bước lên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-sao-lai-tuong-phung/2861365/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.