"Làm sao đây? Tôi đã cứu em hai lần rồi!"
Nguyệt Yên khựng lại một chút, sau đó mới đưa cốc nước cho Hi Vũ. Anh khẽ lắc đầu nhíu mày, đôi mắt lạnh lùng thường ngày nay lại có chút gì đó rất gần gũi. Giọng anh nhẹ nhàng.
"Không cầm được!"
Cô "à" một tiếng, sau đó ngồi xuống bên mép giường cầm cốc nước đưa tới để anh uống. Sau đó cô lại nhớ đến câu đầu tiên mà Hi Vũ vừa nói, anh đã cứu cô hai lần rồi. Ừ nhỉ? Nên làm sao đây?
Có lẽ anh nói với cô điều này, là đang muốn nhắc nhở cô rằng mình mắc nợ anh. Hai lần cứu mạng này đều là những lần cận kề cái chết, thật sự quá nguy hiểm. Nguyệt Yên cụp mắt, sau đó lại nhìn Hi Vũ bối rối nói.
"Tôi... Tôi nhất định sẽ báo đáp anh!"
"Tốt thật!"
"Hả?"
Anh nhìn cô, sau đó lại nhìn đi nơi khác, ho một tiếng.
"Không có gì."
Ngoài cửa có tiếng bước chân đến gần phòng bệnh, và người đi vào đã khiến cho Nguyệt Yên vô cùng bất ngờ. Một cô gái có cách ăn mặc sang trọng, còn đeo kính râm để lộ nửa khuôn mặt thanh thoát, môi đỏ rực. Cô ngây ra, còn sắc mặt của Hi Vũ thì tối sầm lại.
"Ai bảo cô đến?"
Vương Thụy từ từ đi vào, đặt túi xách xuống bàn rất bình thản. Cô ta không trả lời anh mà chỉ nhìn sang Nguyệt Yên, sau đó lại nhìn anh hỏi.
"Đây là vợ cũ của anh à?"
Cô chớp mắt, vẫn không biết cô ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-sao-lai-tuong-phung/2861356/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.