"Cha!"
Nguyệt Yên đi đến với gương mặt thất thần, điều này càng làm Lăng lão gia thêm xót xa.
"Nguyệt Yên! Sao con lại..."
"Nếu như con không đến, có phải mọi người đều muốn giấu con không?"
Ông im lặng không nói được lời nào. Vì trước lúc đó, chẳng ai biết được giờ phút này đây họ sẽ gặp nhau trong hoàn cảnh này. Cô mím môi, cố gắng để mình không bị kích động vì đứa con trong bụng.
"Nhưng anh ấy là chồng con mà?"
"Thiếu phu nhân! Cô đừng như vậy mà! Thiếu gia sẽ không sao đâu ạ!"
Bác sĩ cùng các y tá đồng loạt bước ra khỏi phòng bệnh để thông báo tình hình. Cũng may Hi Vũ dùng lưng mình để chắn, viên đạn không nằm trong phần mềm và được đưa đến kịp thời nên không nguy hiểm tính mạng. Cả nhà thở phào nhẹ nhõm. Lần mang thai này của Nguyệt Yên, xem ra đã chịu rất nhiều kích động khiến cô mệt mỏi.
Lăng lão gia bảo Mạc Ngôn.
"Đưa thiếu phu nhân về nhà nghỉ đi! Ở đây để tôi!"
"Dạ!"
Cô nhìn ông ta, dù sao thì khó khăn lắm mới có thể được đối mặt hoá giải mọi hiểu lầm. Lúc nãy qua điện thoại như lời của Mạc Ngôn, trước khi xảy ra sự việc Hi Vũ đã muốn cầm súng bắn cha mình vì nghi ngờ ông ta cho người hại cô. Nhưng đến khi nguy cấp, anh vẫn không quên trong người đang mang dòng máu ấy.
Nguyệt Yên cúi đầu chào lễ phép, sau đó để Mạc Ngôn đưa mình về Lăng gia.
Lăng lão gia thở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-sao-lai-tuong-phung/2861259/chuong-65.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.