Dù có đùa giỡn nhưng cũng không khiến sự việc êm xuôi, Trương Dĩ nhả ra một hơi khói, nói thẳng vào chuyện chính. Cuối cùng bàn bạc về giá tiền không ổn lắm, Trương Dĩ cười một câu nói: "Người anh em, số tiền anh nói hơi nhiều một chút, thiệt hại của xe cũng không nặng quá, không lẽ anh tính cả phí làm trễ nải công việc vào luôn sao?"
Điền Thẩm Vận thở dài, dập tắt thuốc cười nói: "Vậy không được, thật ra tôi cũng không rõ về mấy chuyện này. Anh thấy bị hỏng không nặng, có lẽ cũng không cần nhiều tiền như thế. Tôi nghĩ nên gọi công ty bảo hiểm đến thì hơn."
Trương Dĩ nói: "Chờ công ty bảo hiểm đến sẽ chậm trễ việc khác." Anh trầm mặc một chút, nghĩ có lẽ cũng không tốn quá nhiều tiền, lúc này mới nói: "Được rồi, anh nói thế nào thì cứ quyết định như thế đi."
Điền Thẩm Vận gật đầu, xoay người lại gọi điện thoại. Sau khi gọi điện xong, anh cho tay vào túi quần đứng chờ ở phía đường ô tô.
Tân Hỉ nhìn anh rồi hỏi Trương Dĩ: "Bao giờ công ty bảo hiểm mới tới?"
"Chờ đi, không đến 2, 3 tiếng đâu."
Tân Hỉ càng áy náy, thấp giọng nói: "Anh, hay là anh về đi. Em và Chu Chu ở lại, ngày mai anh không có tiết học nhưng phải về soạn bài mà?"
"Không sao, ngày mai không có tiết."
"Vậy được rồi."
"Aiz, cũng tại em sơ ý quá mà."
"Đó là vì em ỷ lại anh."
"Sao em lại ỷ lại anh?"
"Ỷ lại anh quá tin tưởng vào năng lực của em."
"..."
Tân Hỉ sa sầm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-sao-lai-tro-nen-nong-can/55974/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.