- 7-
Nếu Lục Trường Trạch đã kiên quyết không làm, Huệ Hoa cũng không ép anh, công tác phá bỏ vẫn đang tiến hành đúng tiến, Lục Trường Trạch vẫn ngồi bán ở cửa tiệm như cũ, Cố Tu không có ghé qua nữa, mọi thứ tựa như quay lại như 5 năm trước, thẳng đến khi Phương Minh xuất hiện.
Lục Trường Trạch tìm ghế dựa đưa cho Phương Minh, y mặc chiếc áo khoác đắc tiền cùng Lục Trường Trạch tễ ngồi ở sau quầy thu ngân chật hẹp. Phương Minh cùng 5 năm trước giống nhau như đúc, mặt mày ôn nhuận,khí chất, nếu nói Lục Trường Trạch là đầm bùn lầy, thì Phương Minh chính là đóa hoa sen nở giữa đầm bùn lầy đó, nói thật đấy, một chút cũng không hề khoa trương đâu.
" Anh, em nghe Cố Tu nói mấy năm nay anh sống ở chỗ này, cậu ấy có mời anh về làm việc lại mà anh không chịu? " Phương Minh nhìn chung quanh: " Sao anh chạy tới đây sống mà không nói tiếng nào với mọi người vậy? Em cùng Minh Vũ về nước mới biết được anh đã biến mất, vì sao không nói tiếng nào với em chứ? "
" Chỗ trước kia anh ở cũng đủ chán rồi, nên giờ muốn đổi chỗ ở mới, em và Tề tiên sinh đều bận rộn, hơn nữa chuyện này cũng không có gì to tát, có nói hay không cũng chẳng cần thiết lắm. "
Tề tiên sinh có tên là Tề Minh Vũ, là bạn trai của Phương Minh, hai người đến được với nhau thật không dễ dàng, nhưng kỳ lạ ở chỗ, chính là Lục Trường
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-qua-nhieu-dieu-anh-khong-biet/2504456/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.