Vương cung Vân Thường, đình đài vẫn nguyên.
Ánh tịch dương đã tắt.
Vương tọaDiệu Thiên công chúa từng ngồi vẫn lặng lẽ đặt trong đại điện, tấm rèmche vẫn cô đơn đung đưa theo gió, phấn son dùng dở quạnh quẽ trướcgương.
Hà Hiệp bước qua bao lớp thị vệ, từ con đường lớn của vương cung đi tới. Dọc theohành lang, đường đi ngày càng nhỏ hẹp. Hà Hiệp dừng ở một góc khuấtnhất, ổ khóa to đùng khóa chặt cánh cửa gỗ của gian phòng trước mặt.
Diệu Thiêncông chúa cùng thị nữ thân thiết Lục Y đã bị chuyển đến giam lỏng ở đây. Chỉ những thị vệ Hà Hiệp tin tưởng mới được cử đến canh giữ gian phòngnhỏ này.
“Phò mã.” Tên trưởng thị vệ bước tới, thỉnh an Hà Hiệp, rồi thận trọng hỏi, “Phò mã có cần mở cửa vào trong không?”.
Đôi mắt đen của Hà Hiệp lặng lẽ nhìn cánh cửa gỗ đang khóa chặt.
Diệu Thiên ở trong đó.
Thê tử củaHà Hiệp, mẫu thân của hài nhi hắn, công chúa dịu dàng thân thiết có nụcười lay động lòng người, chủ nhân Vân Thường đích thân viết vương lệnh, muốn hỏi tội danh mưu phản của Hà Hiệp, muốn xử Hà Hiệp tội chết, muốnđưa Hà Hiệp vào con đường cùng, đang ở trong gian phòng này.
Hà Hiệp vẫndán mắt vào ổ khóa trên cánh cửa, dường như nó không chỉ khóa chặt cánhcửa, mà còn khóa cả trái tim Hà Hiệp. Hắn đứng đó, yên lặng hồi lâu, rồi mới chậm rãi lắc đầu: “Ta không vào, đừng nói ta đã tới đây. Người mang cái này vào trong, nói với Công chúa rằng ta đã đọc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-phuong-bat-tu-thuong/2148670/quyen-2-chuong-54.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.