- Đông... Đông Hoa?
- " sao lại là anh ấy?... Đêm qua không phải là Bạch Phi hay sao? "
Đông Hoa dùng ánh mắt ôn nhu nhìn vào gương mặt ngơ ngác của Tô Hoan đang nhìn mình kia khiến anh đột nhiên bật cười. Phốc, thật đáng yêu. Đông Hoa cưng chiều đưa tay véo nhẹ mũi cô
- sao thế? Anh đẹp trai quá nên nhìn đến ngây ngốc rồi ư
- đêm, đêm qua anh và em đã...
- phải, chúng ta đã gạo nấu thành cơm. Giờ đây em chính là vợ anh
- hở??
Đông Hoa biết là Tô Hoan vẫn còn đang có rất nhiều thắc mắc
- tại sao anh lại ở đây? Đêm qua không phải em đi ăn cơm cùng Bạch Phi sao?
- phải, đêm qua là em đã đi ăn cùng tên họ Bạch đấy, sau đó lại còn bị hắn hạ thuốc vào trong ly rượu của em. Cũng may là anh đến kịp thời cứu em
- ... Vậy tại sao anh lại ở đây cùng em? Tại sao chúng ta lại xảy ra quan hệ?! Có phải là anh cũng như hắn, lợi dụng lúc em hôn mê lại làm ra loại chuyện hèn hạ đó hay không?!
- em nghe anh nói đã, em thật sự nghĩ anh đê tiện như thế ư?
- nếu không phải thì thế này vậy thì thế nào?
- haz, cô gái của anh ơi. Sự thật là đêm qua anh không dám đưa em về nhà nên đành đưa em về nhà anh chăm sóc, thật không ngờ trong ly rượu của em là có một ít * mị dược nữa
*
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-phu-nhan-em-tron-khong-thoat/2465986/chuong-67.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.