Đến giờ trưa, cô trước đó bảo với anh rằng anh đi lấy xe trước, còn cô thì đi tìm Tô Hoan có chút chuyện cần nói...
- Tĩnh Tĩnh?
- Hoan Hoan, đi ăn trưa không?
- ăn trưa?
- phải, Duật Hành sẽ đưa chúng ta đi. Mình đặc biệt xuống đây tìm cậu đây
Cô cười nhìn Tô Hoan nói, Tô Hoan trầm mặc một chút:
- cậu đi đi, mình không đi đâu. Sẽ làm phiền buổi trưa của hai người
- không sao, chúng ta là bạn mà. Nào, đi thôi
Không để Tô Hoan kịp phản ứng thì cô đã kéo tay Tô Hoan rời đi
- tối nay là cậu phải đi ăn cùng Bạch Phi rồi nhỉ?
- ... Ừm
- đừng lo, lát nữa mình sẽ nhờ...
- không cần đâu!
- hơ? Cậu sao thế Hoan Hoan
- ... Mình, không sao, không cần gọi tổng giám đốc giúp đỡ đâu... Chỉ là một bữa ăn tối bình thường thôi mà
Tô Hoan nhỏ nhẹ nói, đôi mắt lại rũ xuống có chút buồn. Nhìn vẻ mặt buồn phiền này của Tô Hoan, cô đoán chắc là đã có chuyện gì xảy ra. Với tính cách của Tô Hoan, cô ấy không bao giờ như thế cả
- ...
...
Cố Duật Hành ngồi trong xe chờ đợi cô, ngón tay gõ cạch cạch trên vô lăng, gương mặt điển trai nheo lại có chút không hài lòng
- có cần đi lâu như thế hay không?
Không còn nhẫn nại, anh mở cửa bước xuống thì đúng lúc cô cùng Tô Hoan từ công ty bước ra. Cả hai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-phu-nhan-em-tron-khong-thoat/2465980/chuong-64.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.