Thăm viếng mẹ mình xong cô định đi về thì có điện thoại, là cha của cô gọi. Lâm Dương:
" Con nghe? "
" Mau về nhà! Ta có chuyện cần nói với con "
" Vâng! "
Nói xong ông cúp máy. Đó là cha cô, nhưng trước giờ cô đã nhận được sự yêu thương từ ông dù chỉ một lần...không hề! Sự yêu thương của ông chỉ luôn dành cho Lâm Giai Ninh mà thôi...trong mắt vốn không có cô
Cô vừa mới về nước ông đã không thăm hỏi cô dù chỉ một câu mà chỉ bảo cô về nhà gấp cần bàn chuyện mà thôi. Có lẽ là chuyện có liên quan đến hôn ước của cô và Mạc Thiếu Khanh nhỉ?...nếu không thì cũng đâu cần đích thân ông gọi đến cho cô
Vừa nghĩ cô lại càng chua xót bản thân mình
" Mẹ, con về trước đây. Hôm khác sẽ tới đây thăm mẹ nữa "
Chào tạm biệt bà xong cô quay trở về nơi gọi là " nhà "...
Cô hiện đang đứng trước cổng nhà Lâm gia, không chần chừ mà bước vào trong
" Nhị tiểu thư, cô đã về! "
Người trong nhà thấy cô về liền cúi đầu chào, cô mặc kệ họ mà tiếp tục bước vào trong
Có vài người không khỏi ngạc nhiên, vì nhị tiểu thư của bọn họ sau khi đi du học nước ngoài trở về đã " lên hương " rất nhiều. Thậm chí, cô còn đẹp hơn cả đại tiểu thư Giai Ninh cơ!
Bước vào trong thì thấy mọi người ai cũng có mặt đông đủ, có mẹ kế và cha. Có cả
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-phu-nhan-em-tron-khong-thoat/2465854/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.