Người phụ nữ điên cuồng lao đến nắm tóc Sử Diệp, bà ta vừa khóc vừa kéo: "Đồ khốn, cái đồ lang băm hại người, mau trả mạng con trai tôi lại."
Sử Diệp bị túm tóc, đau đến chảy cả nước mắt, y không hiểu con trai bà ta chết tại sao lại tìm đến y đòi mạng? Cũng không phải y kê thuốc hại chết người.
Người phụ nữ vẫn tiếp tục điên cuồng gào thét trước mắt vô số bệnh nhân tại phòng mạch:" Trả con tôi lại, trả con tôi lại, chính tên lang băm này kê đơn thuốc hại chết con tôi."
Sử Diệp thất kinh đẩy bà ta ra, y ôm tóc lắc đầu chối bỏ: "Làm sao có thể? Tôi chưa hề kê đơn thuốc hại người bao giờ, bà đừng vu oan cho tôi."
Người phụ nữ tức giận, lấy từ trong túi một bao thuốc ném ra, vị thuốc ngổn ngang bày ra trên đất, Sử Diệp đẩy mắt kính nhìn kỹ.
Y cả kinh cầm một mảnh thân khô từ trên sàn lên:" Lê Lô? Tại sao lại có Lê Lô trong thuốc?"
Người phụ nữ gục quỵ xuống, khóc đến thần hồn điên đảo: "Tôii biết ta không rành về y học, nhưng bài thuốc này có độc, đã hại chết con tôi, Sử Diệp thật là độc ác! Con tôi chỉ mới 10 tuổi, nó còn cả một tương lai dài ở phía trước, cớ gì lại hại chết con tôi?"
Sử Diệp ấp úng không biết phải nói thế nào cho phải, vì theo đơn thuốc mà y kê cho đứa bé không hề có Lê Lô.
Lúc này một người đàn ông trạc tuổi Sử Diệp đi đến,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-phong-tinh-minh-chu-hac-hoa-roi/2465248/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.