"Lâm Kỳ Hưng, sao ngươi lại ở đây?"
"Đệ chỉ đi ngang qua thôi, trưa nay đệ sẽ rời đi, Nhị ca không cần quá lo."
"Lo sao? Haha, Tứ đệ thật biết nói đùa, ta đây từ trước đến nay chưa hề quan tâm đến ngươi."
"Nhị ca không ngờ lâu nhày không gặp, huynh vẫn như xưa, thật thô lỗ."
Bên ngoài ồn ào lớn tiếng khiến cho Sử Diệp tỉnh giấc, y lắng nghe thật kỹ mới nhận ra chủ nhân của hai giọng nói này, y khó hiểu vì sao vừa sáng sớm lại cãi nhau như vậy.
Sử Diệp mất một vài giây liền cảm thấy có điều gì đó rất sai, y liếc mắt nhìn xuống nơi ấm ấm ở phía dưới thì trông thấy một bàn tay đang ôm gọn vòng eo của mình.
Sử Diệp hít một hơi thật sâu rồi sau đó thúc mạnh khủyu tay của mình ra phía sau, Quan Đông Hàn bị cơn chấn động bất ngờ làm cho đau điếng.
Hắn rụt tay ôm lấy ngực của mình: "Ca ca..."
Sử Diệp bật người ngồi dậy, kéo chặt nội y che lại trước ngực như thiếu nữ vừa bị khi dễ: "Ai cho ngươi ôm ta?"
Quan Đông Hàn xoa xoa chỗ đau, vẻ mặt vô tội nói: "Đệ chỉ sợ giường nhỏ quá huynh ngủ lăn qua lộn lại sẽ ngã ra đất thôi mà..."
"Vậy... Vậy sao? Hừ! Ta thấy không đúng chút nào, giường khá là rộng đó chứ..." Sử Diệp vừa nói vừa liếc mắt nhìn láo liêng trên giường, quả thật kích thước giường có hơi chật chội với hai nam nhân, nhưng cũng không đến mức như Đông Hàn nói.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-phong-tinh-minh-chu-hac-hoa-roi/2465196/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.