Phòng khách ở Hàn gia phải nói là sang trọng còn hơn khách điếm danh tiếng, bày trí đẹp mắt, tiện nghi đầy đủ.
Hàn Tú Hảo không cam lòng khép cửa rời đi, để bọn họ ở lại. Tử Kính Ân tặc lưỡi nói vu vơ: "Làm kỳ đà cản mũi không có chút thú vị gì."
Nói xong liền cùng Tử Giai Quyết tiếp tục dạo chơi, ẩn ý trong lời nói bâng quơ của nó không phải quá rõ rồi sao? Chính là mắng nàng làm kỳ đà.
Hàn Tú Hảo siết chặt nắm tay thành quyền, Tú Tâm ham vui đi đến muốn vào trong móc khoáy vài câu liền bị tỷ tỷ cản lại.
Tú Tâm nũng nịu: "Sao lại cản muội? Muội phải vào xem tên tiện nhân kia thê thảm cỡ nào."
Tú Hảo đột nhiên thay đổi ánh mắt, nàng ta trừng trừng nhìn Tú Tâm: "Nháo đủ chưa? Vì sự ngu dốt của muội mà Quan đại ca đã mất thiện cảm với chúng ta, muội còn chưa biết?"
"Tỷ... Muội..."
"Được rồi, đi chuẩn bị cho buổi công bố thánh khí, trời cũng bắt đầu sập tối rồi."
Nói xong liền kéo Tú Tâm bỏ đi, Hàn Tú Hảo trong lòng nổi lên cơn chán ghét đối với Sử Diệp.
Ở bên trong phòng ngồi trên giường, Quan Đông Hàn cẩn thận dùng vải trắng băng lại cánh tay cho Sử Diệp. Hắn mím chặt môi như sắp cắn nó đến nơi.
Sử Diệp cười khẽ, y đưa ngón tay kéo dãn miệng của Quan Đông Hàn, hắn cảm nhận được sự mát lạnh của bàn tay liền ngước mắt nhìn, vừa hay băng bó xong.
Hắn liền thừa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-phong-tinh-minh-chu-hac-hoa-roi/2465134/chuong-60.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.