Đọc xong chú ngầm nghĩ :
- Chắc lão ta đến để truyền võ cho mình, ta thật muốn đến hồ Tuấn Mã để tìm thằng Trác Đặc Ba... để xem hắn là tay lợi hại đến thế nào cho biết.
Nghĩ đoạn, chú ngả lưng ra ngủ và đêm ấy lại chập chờn làm mấy giấc chiêm bao.
Sáng ngày hôm sau, Bố Đạt La Cung được lệnh của đức Đạt Lai, chắc có lẽ có người bắn tin cho đức Đạt Lai hay cái chết bí ẩn của Tạng Tháp, nên ngài không bằng lòng cho đúc tượng Kim Thân mà chỉ cho phép làm lễ an táng một cách trọng thể.
Thi hài của ông được chôn cất trong Bố Đạt La Cung và cất một ngôi nhà kỷ niệm nho nhỏ. Đức Đạt Lai thân hành viết ba chữ khắp lên ngôi nhà kỷ niệm đó, gọi là :
“Tạng Tháp Đường”.
Đêm ấy trời vừa chập choạng tối, Tâm Đăng đã vô cùng nôn nóng, chú đi đi lại lại trên Kim Nga điện để chờ Khúc Tinh.
Trong đầu chú vẫn quay cuồng mấy chữ :
- Trác Đặc Ba... hồ Tuấn Mã... Tàm Tang khẩu quyết...
Chú rất hối hận vì quyển sách này đã lọt vào tay mình một lần mà mình lại để cho nó mất đi.
Cảnh ngộ đau đớn của Bệnh Hiệp và Cô Trúc cùng cái chết bi thảm của Tạng Tháp đã gây ra trong lòng chú một mối căm thù Trác Đặc Ba đến tột đỉnh.
Còn đang nghĩ ngợi triền miên thì có tiếng vỗ tay khe khẽ, quay đầu nhìn lại thì quả thật là Khúc Tinh.
Không ngoài sự ước đoán
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-phat-tam-dang/1920372/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.