🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Editor: Thiên Y



Beta: Mèo ™



Giữa trưa, rốt cuộc bọn họ cũng tới sườn núi phía đông. Bảy người xuống xe, tiến đến một cái thôn nhỏ gần đó, tiếng gà kêu, tiếng chó sủa bên tai không dứt, hình ảnh cuộc sống nông thôn thật yên bình.



"Không khí ở đây thật trong lành, hoàn toàn khác với không khí ô nhiễm thành phố." Một người trong nhóm cảm khái nói.



"Làm mình nhớ đến câu thơ ‘bồng lai tiên cảnh’ được miêu tả trong sách, đất đai bằng phẳng mênh mông, nhà nhà đông đúc, ruộng đất phì nhiêu, ao hồ bụi tre, cảnh đẹp nên thơ."



"Woa không ngờ đấy, hồi cấp ba cậu cũng chăm học quá nhỉ. Đến giờ mà vẫn còn nhớ bài cũ hồi đó àh.”



Hai bạn học nam luyên thuyên ba hoa, lớp trưởng đi hỏi đường, chỉ chốc lát sau liền trở lại. "Đường lên núi ở trước mặt đó, người trong thôn đều dặn chúng ta phải chú ý an toàn, núi này chưa khai phá hoàn toàn nên đường núi còn rất hiểm trở." Cậu ta nhìn về phía ba bạn học nữ: "Các cậu có đồ vật gì nặng thì để bọn mình mang giúp cho."



"Không cần đâu, đồ của mọi người cũng nhiều mà." Diệp Tử Nhuy trả lời. "Mình có thể tự mang."



Cố Phán và một bạn nữ sinh khác cũng gật đầu đồng ý.



"Vậy thì tốt, chúng ta lên núi thôi."



Cố Phán nhìn dãy núi phía trước, gửi cho Trần Thiệu Thần một tin nhắn.



Bọn họ đi dọc theo đường mòn lên núi, độ dốc của sườn núi cao chót vót, nhưng mà với một số người

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-phan-ruc-ro/3260617/chuong-42.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Cố Phán Rực Rỡ
Chương 42
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.