Editor: Thiên Y
Beta: Mèo ™
"Trần — Thiệu — Thần — em — yêu — anh —"
Im lặng không một âm thanh, có lẽ chính là như vậy.
Trần Thiệu Thần cực kì rung động, chỉ thấy cổ họng của anh chuyển động lên xuống, nhưng trên mặt vẫn duy trì vẻ trầm tĩnh như cũ.
Cố Phán nhìn anh, oán thầm định lực của người này đúng là tốt thật.
Hai người bốn mắt nhìn nhau, trong lòng của Trần Thiệu Thần tựa như thủy triều dậy sóng.
Đáng tiếc là không có âm thanh nào, nhưng anh chính là thích cô như vậy. "Ừh! Anh biết." Trần Thiệu Thần đáp lại, lúc này rốt cuộc vẻ mặt của anh cũng có chút thay đổi.
Cố Phán cong cong khóe miệng, lộ ra hàm răng trắng, cô huơ tay nói: " Trần Thiệu Thần! Anh xấu hổ rồi."
Trần Thiệu Thần thâm thúy nhìn cô, cười nói: "Lần đầu tiên có một cô gái quang minh chính đại tỏ tình với anh như vậy, đương nhiên là phải khẩn trương rồi. Sau này em bày tỏ nhiều lần thì anh sẽ quen thôi."
Với anh, đây là lời nói êm tai nhất trên đời.
Ở đằng xa, Diệp Tử Nhuy và một người đàn ông đi tới, thu hút ánh mắt của hai người.
Cố Phán nghiêng đầu nhìn, rốt cuộc Trần Thiệu Thần thở ra một hơi nói: "Đó là ông chủ Chu?”
Cố Phán gật gật đầu, huơ tay nói: “Không ngờ anh ta cũng tới đây.” Hình như anh ấy rất chú ý đến Diệp Tử Nhuy.
Diệp Tử Nhuy và Chu Nhuận Chi đi tới bên bờ hồ, cả
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-phan-ruc-ro/3260615/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.