*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Editor: Mèo ™
Tâm tình không vui của Cố Phán mới vừa tích tụ lúc nãy cũng dần biến mất, ánh mắt cô trong veo như dòng suối nhỏ.
Lúc này người đến quán nước ngày càng đông, đi tới đi lui. Hai người đứng im lặng ở đằng kia lại đặc biệt thu hút ánh nhìn, như một bức tranh đẹp đẽ.
Cố Phán giơ tay lên huơ huơ. “Em không thèm ghen.” Gương mặt thấm nụ cười, hai tay không ngừng ra dấu, giữa hai chân mày tràn đầy sự tin tưởng. “Bởi vì anh sẽ không như vậy, nên em cũng không cần phải ghen.”
Cô thật sự tin tưởng anh từ tận đáy lòng.
Chỉ có một người, duy nhất và vĩnh viễn.
Bởi vì là anh, cô sẽ không lo lắng đến chuyện khó xử giữa nam và nữ kia.
Trần Thiệu Thần lúc nào cũng bình tĩnh chợt cảm thấy cảm xúc dâng trào, từ tận đáy lòng tràn ra một loại cảm giác ngọt ngào không nói nên lời. Tiểu bánh mì dịu dàng của anh, bất cứ lúc nào cũng có thể sưởi ấm trái tim và tinh thần anh.
Trần Thiệu Thần hít sâu một hơi, cố áp chế sự rung động trong lòng mình, anh nuốt nuốt nước miếng, ngưng mắt nhìn cô. “Anh đã từng nhắc với em rồi, cô ấy chính là Hi Hi.”
Cố Phán cười ôn hoà. DD ‹ˆLê•Quý•Đônˆ›
“Em đoán ra rồi đúng không?” Trần Thiệu Thần nháy mắt. “Nếu em đã biết rõ. Vậy tại sao nhìn thấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-phan-ruc-ro/3260607/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.