Editor: Mèo ™
Diệp Tử Nhuy dừng chân do dự đứng trước cửa văn phòng, tay nắm thật chặt, tâm tình phức tạp khó tả, ước chừng qua một phút sau, rốt cuộc cô cũng dồn hết dũng cảm giơ tay lên gõ cửa.
“Mời vào!” Là giọng nói của Chu Nhuận Chi vọng ra từ bên trong. Mặc dù bọn họ không nói chuyện nhiều với nhau, nhưng cô vẫn nhớ rõ giọng nói này.
Nghe anh đáp lời, cô mới mở cửa từng bước từng bước đi vào.
Chu Nhuận Chi ngẩng đầu lên thấy Diệp Tử Nhuy thì ánh mắt thoáng qua vẻ nghi ngờ.
Đây là lần đầu tiên Diệp Tử Nhuy vào phòng làm việc của Chu Nhuận Chi, căn phòng sạch sẽ gọn gàng, trong không khí vẫn còn nhàn nhạt mùi thuốc lá. Cô rất không thích mùi thuốc lá, vì ba của cô rất thích hút thuốc, ngày ngày đều bị cái mùi gắt nồng đó lởn vởn xung quanh nên dần dần cô đâm ra ghét. Thế nhưng khi cô ngửi được mùi thuốc lá ở đây, ngược lại nó làm cho cô có cảm giác rất nhẹ nhàng thoải mái.
“Anh Chu—” Diệp Tử Nhuy khép nép lên tiếng, hai tay nắm chặt lại rịn đầy mồ hôi. “Rất xin lỗi, mới vừa nãy tôi dọn dẹp lại phòng tranh, không cẩn thận nên đã làm đổ thuốc màu...” Ánh mắt của cô vẫn nhìn Chu Nhuận Chi, phía sau lưng anh là một cửa sổ thuỷ tinh trong suốt, ngoài cửa sổ là một khoảng chân trời trống trải.
Chu Nhuận Chi nghe được lời nhận lỗi của cô, vẻ mặt vẫn bình tĩnh không chút gợn sóng.
“Tôi xin lỗi.”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-phan-ruc-ro/3260600/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.