Sáng hôm sau tôi bước ra khỏi nhà với khuôn mặt phờ phạc.Chỉ vì đêm qua tôi nằm nghĩ làm thế nào để cho Huy ko thích tôi nữa,ko ý tôi là để cho tôi đỡ cảm thấy tội lỗi vì lừa Huy.Tôi đâu thích cậu ấy nhưng tôi chấp nhận là vì cậu ấy...Tôi sợ cậu buồn!!!
-Ê!Sao buồn vậy!-Nhật bỗng xuất hiện như một vị thần
-À..ừ...ko có gì đâu!Mình vẫn còn buồn ngủ thôi!-Tôi nói
Nhật nhìn tôi ừ một tiếng.Sau đó thì chúng tôi cùng nhau đi học.Suốt quãng đường đi tôi cứ có cảm giác là có người theo dõi tôi nhưng khi quay lại thì chẳng thấy ai.Đúng là kì lạ mà.Đang suy nghĩ thì Nhật gọi tôi.
-Ê!
-Hả?!Có chuyện gì vậy?-Tôi giật mình
-Tớ thích cậu đấy!Làm người yêu tớ đi!-Nhật nói
Tôi đơ ra trước lời nói nghe như đùa của Nhật.Cậu nói 1 cách thản nhiên như vậy mà cũng khiến tôi sững sờ.
-Cậu..đùa..à?-Tôi ấp úng.Ôi!Thật ko thể tin nổi là tôi đang đc crush tỏ tình.Thích quá đi mất!Nhưng vẫn phải hỏi lại để xác minh!
-Không hề!Tớ thích cậu thật đấy!-Nhật nói rồi nắm tay tôi.
-Ơ....
Thích cậu ấy thật nhưng mà tôi lỡ nhận làm người yêu Huy rồi!Biết làm sao đc!Đúng là đời ko như là mơ!
-Xin lỗi...tớ có người yêu rồi!-Tôi nói mà không dám nhìn Nhật
-Đừng nói dối!Cậu vẫn chưa có người yêu mà!-Nhật nhếch mép nhìn tôi đang cúi gằm mặt
Huy bỗng từ đâu xuất hiễn đến nắm tay tôi.Đúng là vị cứu tinh của đời tôi mà.Tôi ngước mặt lên nhìn Huy.Cậu ấy đang nhìn Nhật.Khuôn mặt cậu thật điển trai a!Đẹp quá
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-phai-toi-da-cam-nang-cau-khong-cau-ban-cung-ban/2016564/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.