Cuối giờ tôi xách cắp ra khỏi lớp.
-Yến!Đợi tớ!-Nhật nói
Tôi cứ thế bước đi mà không thèm quan tâm đến đứa đằng sau đang gọi.Tôi không hiểu sao cái thằng Nhật lại cứ bám theo tôi riết từ cái năm lớp 11.Ko hiểu nó nghĩ gì luôn.
-Yến!-Nó kéo tay tôi lại
Tôi nhìn nó ko nói gì,khuôn mặt ko cảm xúc
-Tôi yêu cậu!Yêu cậu nhiều lắm!Tôi có chuyện muốn nói vs cậu!Hẹn cậu tại quán trà sữa trước cổng trường nhé!-Nhật nói
-Được!-Tôi nói rồi hất tay Nhật ra bước đi
---7 giờ tối---
-Mẹ ơi!Con có hẹn với bạn nên con đi trước đây!-Tôi nói
-Nhớ về sớm con nhé!-Mẹ tôi dặn dò
-Vâng!Moa!-Tôi hôn mẹ
Mẹ tôi mỉm cười lắc đầu.Mà thông báo cho mn biết luôn từ năm lớp 11 nhà thằng Nhật đã chuyển đi ko ở gần nhà tôi nữa,nghe nói là chuyển đến gần trường.Tôi đi trên đường,buổi tối hôm nay rất mát mẻ,những hàng quán vô cùng đông đúc luôn.Tôi bước vào quan trà sữa,Nhật ngồi ở chiếc bạn trong gọc vẫy tay gọi tôi.Tôi gọi trà sữa rồi vào chỗ ngồi.
-Có chuyện gì?-Tôi hỏi
-Thực ra...Năm đấy tôi chia tay với cậu cũng là vì An!
-Tôi biết!
-Tôi chưa nói hết!Vì An đã đe dọa tôi!Nếu tôi ko yêu cô ta thì Yến sẽ gặp nguy hiểm.Tôi vì sợ Yến sẽ bị gì nên đã đồng ý làm người yêu cô ta.-Nhật nói
Chị phục vụ bê trà sữa ra đặt xuống bạn cho chúng tôi rồi đi ra.
Tôi cũng nghe nói là nhà An rất giàu.
-Sao tôi phải tin cậu?-Tôi hỏi
-Tôi thề với
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-phai-toi-da-cam-nang-cau-khong-cau-ban-cung-ban/2016550/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.