Khi mặt trời đã bắt đầu lên cao, trải xuống những tia nắng vàng dịu nhẹ lên vạn vật. Qua khung cửa sổ, nữ nhân nằm trên giường vốn dĩ thật sự xinh đẹp nhưng vì những vết thương tím đỏ lại khiến gương mặt trở nên xuống sắc nhiều.
Đôi hàng mi cong vút khẽ động đậy rồi chậm rãi mở ra, cảnh tượng trước mắt lại khiến cô lạ lẫm. Khẽ cựa mình một cái liền cảm thấy cả người đau nhức đến rã rời, bỗng một giọng nói vang lên:
- Con gái, tỉnh dậy rồi sao?
Cô nghe vậy liền nhìn sang, một người phụ nữ độ tuổi ngoài 50 bưng một bát cháo đi lại chỗ cô ngồi xuống bên mép giường đưa tay ra đỡ cô ngồi lên rồi ân cần nói:
- Cháo vừa mới nấu, con mau ăn đi còn uống thuốc.
Băng Nhi nghe vậy vẻ mặt vẫn lạnh nhạt nhìn người phụ nữ hỏi:
- Đây là đâu? Bà là ai?
Người phụ nữ lúc này vừa thổi bát cháo, vừa nói:
- Đây là nhà của cậu chủ, ta là quản gia ở đây, có thể gọi ta là dì Lưu.
Cô nghe vậy khẽ nhíu mày rồi vội bước xuống giường, dì Lưu thấy vậy liền hốt hoảng đặt bát cháo lên bàn rồi giữ lấy cô nói:
- Cơ thể còn yếu, con định đi đâu vậy?
Cô không để tai lời nói đấy liền đẩy bà sang một bên rồi đi thẳng ra mở cửa. Bỗng hai cánh tay liền chắn ngang trước mặt cô, hai tên áo đen nhìn đến cô nghiêm giọng nói:
- Triệu tiểu thư, Vũ tổng đã căn dặn.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-phai-tinh-la-bien-lua/2940045/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.