Trong kho hầm lạnh ngắt với những dụng cụ tra khảo khủng khiếp.
Hắn ngồi ở trên đấy với dáng vẻ đáng sợ, trừng đôi mắt nhìn đến tên đang quỳ ở phía dưới mà như muốn lao vào bóp chết hắn vậy.
Phương Đan lúc này ngồi cạnh bên cô nhìn khung cảnh này cũng cảm thấy run sợ không thôi mà cô đối với những thứ này lại chỉ khẽ cười nhạt một cái.
Vĩnh Kiệt bây giờ mới hướng mắt đến tên kia rồi lạnh giọng nói:
- Nói đi, ai sai ngươi phát tán đoạn clip đó
Tên kia nghe vậy cả người là khắp những vết thương lớn nhảy mà không ngừng run rẩy mà lắp bắp nói:
- Tôi... tôi không biết.
Lại một lần nữa câu trả lời "không biết" khiến tức giận đập mạnh tay lên bàn:
- Mẹ kiếp, cứng miệng lắm.
Nói rồi, hắn liền đứng dậy đi lại phía chiếc tủ gỗ mở ra cầm lấy một khẩu súng ngắn, không chần chừ liền quay ngươid lại, một phát đạn duy nhất "ĐOÀNG" bắn thẳng vào bả vai tên kia khiến tên đó đau đớn vòng tay ra sau ôn lấy mà hét toáng lên.
Hắn lại chỉ nhàn nhã ở đấy lạnh giọng nói:
- Ta cho ngươi một cơ hội, tốt nhất nên nói ra nếu không viên đạn này sẽ không còn nằm ở vị trí đó nữa đâu?
Tên kia nghe vậy cả người không ngừng run rẩy, gương mặt tái nhợt nhìn lên hắn hiện rõ vẻ khiếp sợ mà gấp gáp nói:
- Tôi nói... tôi nói.
- Đừng kéo dài thời gian, nói mau!
Tên đấy lúc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-phai-tinh-la-bien-lua/2940006/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.