Biệt thự Tống gia.
-” Cậu chủ về rồi, cậu muốn ăn cơm bây giờ không vú chuẩn bị?”
-” Không cần đâu vú, cháu lên thay áo quần rồi vào bệnh viện thăm ông.”
-” Nhưng mấy ngày nay cậu cũng mệt lắm rồi, hay để mai hẳn đi.” Bà vô cùng lo lắng cho thằng bé này, thằng bé rất hiếu thảo với ông lại chăm chỉ, thiện lương, bà xem Tư Hạ như con của mình. Từ ngày ông lâm bệnh thì cũng chỉ có thằng nhóc này quan tâm, chăm sóc ông thật lòng. Người ta bảo cậu chỉ vì tiền của ông mới làm như thế, bà không tin vì từ trong đôi mắt của cậu tỏa ra sự ấm áp, tình yêu vô bờ dành cho ông của mình.
-” Không, cháu muốn vào trò chuyện cùng ông.”
Tư Hạ lên phòng thay bộ đồ mới, lái xe đến bệnh viện.
Trong viện mùi thuốc khử trùng bay khắp nơi, thật khó chịu. " Cạch " cửa phòng mở ra, trên chiếc giường trắng tinh là một ông già tiều tụy, khắp mình ông là vô số ống tiêm của những chiếc máy bổ trợ. Mỗi lần thấy cảnh này lòng cô quặn thắt, hốc mắt xuất hiện những giọt nước, cô nghẹn ngào, khóc nấc lên từng tiếng
-” Ông ơi mau tỉnh lại với con đi ông..con xin lỗi, cháu gái bất hiếu.”
Cô gục đầu xuống giường khóc nghẹn ngào, một lúc sau cô lau nước mắt, cầm một cuốn sách như thường lệ bắt đầu đọc cho ông nghe.
-” Ông nghe cháu kể chuyện nhé“.
Tiếng cô vang vọng khắp giang phòng, liệu những câu chuyện cô đọc có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-phai-con-gai-moi-duoc-thich-anh/2108695/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.