Edit: DLinh – Beta: Ame
*****
Vương Trác nháy mắt, không biết xấu hổ nói: “Mày chọc tao trước.”
Hà Hạo híp mắt.
Vừa nãy rõ ràng là Vương Trác nắm lấy tay hắn trước, sau đó lại ghẹo hắn, vui đùa chán chê rồi bây giờ lại bỏ chạy lấy người.
Vương Trác: “Đúng, mày cứ liếc mắt ghẹo tao như thế.”
Hà Hạo: “...”
Hà Hạo nhìn quanh một cái, xác định hai bên không ai nhìn, cũng không ai thấy được đằng sau rèm tắm, liền đè lên, mang theo ý trừng phạt mà cắn môi Vương Trác một cái, vừa cắn cậu ta vừa hỏi: “Đợi chút nữa chúng ta đi ra ngoài trong trạng thái này đi? Mày có sợ người ta không biết mày cong không.”
Vương Trác đưa tay che đi bộ phận đáng xấu hổ: “Không phải, chờ chút sẽ xuống ngay.”
Hà Hạo nói to: “Có lẽ mày không xuống được đâu.”
“…Vậy mày muốn làm gì hả?” Phía sau Vương Trác là tường, không thể lùi được nữa, chẳng thể làm gì khác đành bước sang bên rụt người lại trong góc, hai mắt lấp lánh, trông có vẻ hoảng sợ.
Đúng vậy, bé cưng Vương chỉ sướng mỗi cái miệng thôi, vừa nói tới chuyện làm thật ăn thật là sợ liền!
“Mày nói thử xem?” Hà Hạo chặn cậu trong góc, động tác này của hắn khiến chân Vương Trác nhũn cả ra, đầu gối không tự chủ được cong xuống, bởi thế mà thấp hơn hẳn Hà Hạo, Hà Hạo chắn cả người mình trước mặt cậu. Ngay sau đó, Hà Hạo chặn hai đùi không cho Vương Trác chạy, một tay nắm cằm Vương Trác hôn cậu, cái tay không thành thật kia bắt đầu sờ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-phai-cau-thich-toi-khong/13802/chuong-94.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.