Edit: Mimi – Beta: Ame
*****
Lâm Phi Nhiên đổ một ít nước giặt vào, vụng về mà cẩn thận chà xát bộ đồ diễn, chỉ sợ đụng chạm của mình sẽ làm Hí Tinh khó chịu.
Hí Tinh thích ý híp nửa con mắt vào, chỉ huy: “Àiiiii, đúng rồi, chà chà bả vai mạnh một chút, cánh tay nhẹ thôi, ha ha ha ha đừng vào cổ tôi, ngứa thịt lắm!”
Lâm Phi Nhiên: “…”
Bà chị chỉ là một bộ quần áo thôi, ngay cả thịt cũng không có, ngứa cái méo gì!
Lâm Phi Nhiên mím môi, đè xuống cảm giác muốn chửi thề.
Đúng lúc này, Hí Tinh bỗng nhiên dùng hai tay che ngực mình, rưng rưng nước mắt, bắt chước phân đoạn thường thấy trong phim và kịch truyền hình, khoa trương diễn xuất: “Tôi… Tôi dơ bẩn quá… Tôi đã không còn là tôi của trước kia, tôi muốn gột rửa bản thân…”
Lâm Phi Nhiên cảm thấy đầu óc choáng váng.
Hí Tinh tận tình diễn xuất trong chốc lát, xong liền chuyển sang bộ dạng đứng đắn, nói: “Được rồi, đổi nước cho chị đê.”
Lâm Phi Nhiên thay nước vài lần, sau đó xách bộ quần áo được giũ sạch sẽ lên, cẩn thận gấp đôi lại, hỏi: “Có được vắt không?”
“Cậu vắt nhẹ nhàng thôi, vắt hơi ráo là được rồi, sau đó cứ để tôi tự khô.” Hí Tinh đáp.
Lâm Phi Nhiên gật đầu, hai tay nắm chặt hai đầu trái phải của bộ đồ diễn, dùng lực rất nhẹ, chậm rãi vắt một cái…
Theo động tác của Lâm Phi Nhiên, toàn bộ thân thể Hí Tinh bỗng nhiên xoắn lại như một cái bánh quẩy, vừa xoắn vừa thảm thiết kêu lên: “A a
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-phai-cau-thich-toi-khong/13777/chuong-69.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.