Edit: Ôn Khách Hành – Beta: Mimi, Ame
*****
Nhà sư này và những con quỷ Lâm Phi Nhiên gặp lúc trước không hề giống nhau. Đám quỷ hồn bình thường, cho dù mặt mũi xinh đẹp, nhưng phần lớn vẫn bị vẻ âm trầm làm cho nét đẹp chìm đi gần hết. Mà vị đại sư này, ngoại trừ việc hồn phách hơi trong suốt một chút ra, còn lại hoàn toàn không khác gì người sống, dù là quỷ, cũng rất đẹp mắt, kể cả bộ quần áo trên người hắn đã cũ kỹ đến bạc màu cũng không làm phong thái hắn suy giảm.
Cố Khải Phong nắm chặt tay Lâm Phi Nhiên như là cảnh cáo.
“Em…” Chỉ là cảm thấy hắn rất giống người sống thôi, Lâm Phi Nhiên thầm nghĩ, song lời nói lại nghẹn ở cuống họng không thể bật ra.
Bởi vì cả hai đều bị một màn diễn ra ngay trong giây tiếp theo làm chấn động.
Trước mặt nhà sư có một đoàn quỷ thật dài, mà những con quỷ tới từ bốn phương tám hướng vẫn không ngừng bay tới xếp hàng tiếp. Bởi vì sân sau ngôi chùa quá nhỏ, một hàng không đứng hết được, nên đám quỷ tự giác xếp thành hình chữ S cong trái cong phải đầy cả khoảng sân.
Hồn phách của một cụ già đi tới trước mặt nhà sư, quỳ xuống dưới đất. Nhà sư nhẹ nhàng đặt tay lên đầu ông lão tựa như trấn an một đứa trẻ, năm ngón tay của bàn tay kia thì khép lại, dựng thẳng trước ngực mình, sau đó hắn mở miệng niệm kinh văn. Theo tiếng tụng kinh của hắn, phẫn uất trên nét mặt quỷ hồn già nua lập tức như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-phai-cau-thich-toi-khong/13771/chuong-63.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.