Edit: DLinh – Beta: Mimi, Ame
*****
Lâm Phi Nhiên cầm ba cái túi chạy vào nhà kho, chốt cửa chính, mở cửa sổ, bày biện chỉnh tề đồ thờ cúng cho nhóc quỷ nữ lên mặt đất, sau đó lôi cả bát hương và vàng mã ra …
Vô cùng tập trung làm phép!
Cậu vừa bị Cố Khải Phong hôn ở trường, dương khí tràn trề, bởi thế nên không cần sợ. Cứ mỗi lần nghĩ về những chuyện xảy ra ở trường hôm nay, tim cậu lại đập rộn ràng. Ngày hôm nay vì muốn nhờ cậy Cố Khải Phong giúp đỡ mà bị ép thừa nhận đối phương là “chồng”, nhưng điều khiến Lâm Phi Nhiên hoảng sợ không phải chỉ có thế thôi, mà chính cậu lại phát hiện ra mình hoàn toàn chẳng phản cảm chút nào với những điều đó, kể cả việc Cố Khải Phong đã nhiều lần hôn cậu. Theo bản năng, lúc ấy cậu cũng chỉ nghĩ “mong sao đừng ai nhìn thấy” chứ chẳng còn gì khác cả, không thấy bất ổn ở đâu mà cũng chẳng hề tức giận, ngược lại còn hơi thỏa mãn khi được hôn!
Chẳng hợp lý chút nào, trời ơi … Vốn Lâm Phi Nhiên đang bình tĩnh đốt vàng mã, đốt đốt một hồi bỗng ngửa đầu lên trời, ánh mắt hoang mang sợ hãi nhìn chằm chằm cái cửa nhà kho.
Cậu sẽ không bị bẻ cong nhanh đến thế chứ!?
Lâm Phi Nhiên nặng nề vỗ hai cái lên mặt mình, cố gắng chuyển suy nghĩ trở về vấn đề của nhóc quỷ. Làm theo những gì ông nội nói trong sổ ghi chép, cậu vừa nơm nớp lo sợ vừa cố gắng mường tượng lại hình dáng nhóc quỷ trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-phai-cau-thich-toi-khong/13745/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.