Mặt mũi Tiểu Niên méoxệch đi trông đến là khó coi. Cậu không lấy tiền ra nữa, đành mím chặtmôi và chờ chết. Thẳng Trần béo thấy con mồi ngon xổng mất nên cay cúlắm. Nó trợn mắt nhìn Tô Mạc:
- Con điên này cút mau! Ông khôngthích đánh con gái thì thôi nhá! – Nói đoạn nó quay phắt sang nhìn TiểuNiên, hai mắt khép lại ti hí cố làm ra vẻ du côn hết mức có thể. Tô Mạccũng trừng mắt ra vẻ đanh đá:
- Mày nói tao á?
- Oái! –Thằng béo chưa kịp phản ứng gì thì Mạc đã xô thẳng vào người hẳn, cấumạnh vào bàn tay béo húp đang gò chặt cổ áo Tiểu Niên. Nó đau đến kêucha khóc mẹ và rụt phắt tay lại. Tô Mạc dắt Tiểu Niên chạy tới chỗ khác, thằng béo điên tiết đuổi theo, chỉ sau vài bước đã bắt kịp hai người.Nó vung tay chuẩn bị đánh thì Tô Mạc ôm chặt lấy đầu và hét tướng:
- Mày bảo không đánh con gái cơ mà!
- Mày…
- Làm sao? Nói mà nuốt lời , thế mà cũng đòi làm đại ca!
Thằng béo giận tím mặt, đống thịt trên người nó cũng run lên bần bật. Vừabuột miệng nói câu này xong, giờ mà nuốt lời trước mặt mấy đứa nít nhítthì còn gì nhục hơn nữa. Thấy ánh mắt đắc chí của Tô Mạc, nó cáu tiếtnhư thể toàn thân sắp nổ tung! Suy đi tính lại một hồi, cuối cùng nócũng nghĩ ra cách để “bật” lại:
- Mày là con của con đĩ! Không biết nhục! – Nói xong nó nhổ toẹt một bãi nước bọt tỏ vẻ coi khinh đén
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-phai-anh-yeu-em/2158361/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.