Đêm đó, Diệp Tử Khiêm trải qua một giấc ngủ mơ quái dị.
Không gian quết lên những dải màu rực rỡ nhưng hỗn loạn tựa hồn ma nhảy múa.Thứ duy nhất cậu nhìn rõ giữa cõi mông lung ấy là mộy khuôn mặt trắngtrẻo. Tô Mạc dịu dàng nhìn cậu và nở nụ cười thật hiền. Bỗng dưng cô trở nên quyến rũ và đắm say, lao về phía cậu hôn thắm thiết.
Cậu bừng tỉnh.
Ba giờ sáng, Tử Khiêm ngồi tựa lưng vào thành giường và thở dốc, tim cậu như muốn nhảy bật ra khỏi lồng ngực.
Hôm sau, thời khắc mọi thí sinh đều mong đợi cuối cùng cũng đã đến: kết quả cuộc thi Olympic Toán học chính thức được công bố. Tử Khiêm và Tô Mạccùng về nhì, chỉ kém quán quân có một điểm. Ai ai cũng biết tí nữa thìcả hai bị loại khỏi vòng đầu tiên, nếu hai người không lùm xùm với nhautừ vụ ấy thì chức quán quân phải giành cho hai người mới xứng. Dẫu vậy,tấm huy chương bạc cũng đủ khiến nhà trường thấy hài lòng, thầy giáohướng dẫn hào phóng mời cả hai đi ăn một bữa thịnh soạn. Thật lòng mànói một bữa ăn xoàng đối với Diệp Tử Khiêm chẳng là gì nhưng thấy Tô Mạc tỏ vẻ háo hức, cậu cũng đành đi theo.
May mà thầy giáo hào phóng nên cả hai được đưa đến một nhà hàng sang trọng nức tiếng trong thànhphố. Dù không bao hẳn phòng riêng, nhưng thầy trò chỉ cần ngồi trong một gian nhỏ gọi đủ các món nhất hạng trong thực đơn, cùng nhau đánh chénthỏa thuê là cũng vui lắm rồi.
Về phần Tử Khiêm, chỉ vì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-phai-anh-yeu-em/2158351/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.