Chân bước theo ÔnTư Niên về tới khách sạn anh đang ở, cơn xúc động trong lòng Tô Mạc vẫnchưa dứt. Đón lấy cốc sữa từ tay anh, cô mới thấy trấn tĩnh hơn rấtnhiều.
Nơi Ôn Tư Niên đang ở là một căn hộ chung cư theo kiểukhách sạn nên đồ đạc trong nhà không thiếu thức gì, thậm chí tủ lạnhluôn đầy ắp đồ ăn, khác xa so với những khách sạn thong thường, thậm chí gian nhà bếp cìn hắt ra mùi nồng nàn ấm cúng.
Sau khi đã cảmthấy bình tĩnh hơn, Tô Mạc mới nhìn kĩ xung quanh một cách hiếu kì. Cănphòng sạch sẽ thật, nhưng không phải sạch sẽ thep kiểu trống rỗng khôngcó hơi người, mà tinh tế, gọn ghẽ, ấm cúng. Nó giống như con người Ôn Tư Niên, đi đến đâu cũng âm thầm tỏ ra hơi ấm, nhất cử nhất động đều làmngười khác say lòng.
Thấy Tô Mạc ngó nghiêng ra chiều tỉ mẩn, anh cũng thấy hứng khởi trong lòng. Anh đã gạt sạch nước mắt từ lâu và trởvề Ôn Tư Niên tao nhã, phong độ như lúc nào. Khóe môi anh khẽ nhếch lên, nở nụ cười trêu trọc:
- Sao, có thấy gì hay ho không?
Tô Mạc chưa vội đáp lại anh, đôi mắt híp lại săm soi từng góc căn phòng, đột nhiên cô cười toe toét và ranh mãnh đầy ẩn ý:
- Anh Tư Niên, phòng anh gọn gàng hơn cả phòng em đấy!
- Lại chẳng, em nghĩ anh là ai chứ! – Mũi anh phổng ra vì căng đầy tự hào, anh khẽ lườm cô một cái.
Cô cũng lừ lừ nhìn lại và chọc ngoáy:
- Nghe nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-phai-anh-yeu-em/2158315/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.