“Em không nói gì thì anh sẽ cho là em đồng ý rồi.” Biểu tình Tô Cận cực kì sung sướng.
Anh thấy cô gái nhỏ vẫn đang trừng mắt, bộ dáng kiểu không thể tin được, khiến lòng anh hơi ngứa, lòng bàn tay nhẹ nhàng cọ qua khuôn mặt mềm mịn của cô.
Xúc cảm trơn mềm, quả nhiên vẫn giống như trong trí nhớ của anh.
“Nguyệt Nguyệt,” Tô Cận đột nhiên nâng người cô cao lên, chống trán cô, “bây giờ anh muốn cùng em giao lưu gia tăng tình cảm.”
Đột nhiên bị anh ôm cao lên, Thích Nguyệt còn đang đỏ mặt giãy dụa, nghe xong lời anh nói, cô ngây ngốc ngước mắt trừng anh, “… Anh không biết xấu hổ.”
Đối mặt với người đàn ông da mặt dày như vậy, Thích Nguyệt phát hiện ngôn từ mình hạn hẹp, căn bản nói không ra lời để phản bác anh được. Cô nâng tay lên, gắt gao che môi mình lại, “Anh không được hôn em.”
Nói xong, cô tốn hết sức lực muốn thoát khỏi lồng ngực anh. Đáng tiếc, cả người cô đều bị ôm chặt, căn bản không động đậy được.
Tay hơi dùng sức kéo xuống, Thích Nguyệt gấp đến hai tròng mắt đều đỏ, “Anh rốt cuộc muốn làm gì? Em đã nói là không cho anh hôn em.”
Môi cô gái nhỏ giống như phủ một tầng nước gần ngay trước mắt, lúc đóng lúc mở, hấp dẫn tất cả lực chú ý của anh, khiến anh muốn ngậm lấy hai mảnh môi này, cẩn thận liếm láp.
Anh đúng là cũng đã làm như vậy.
Khi bị hôn, Thích Nguyệt ngây ra vài giây, sau
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-phai-anh-muon-hon-em-khong/3120432/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.