Đợi thật lâu, Thích Nguyệt phát hiện Tô Cận vẫn không có động tác gì. Cô nắm quần áo trên người, đỏ mặt ngẩng đầu, nhìn chằm chằm anh.
Càng nhìn tim cô đập càng nhanh. Người đàn ông này, lớn lên thật đẹp trai nha.
Ánh mắt cô mang theo e lệ. Sao lại có người đàn ông đẹp trai như vậy chứ? Ở quê cô còn chưa gặp ai đẹp trai như anh vậy.
Thích Nguyệt lặng lẽ vươn tay, bắt lấy ống tay áo anh, thẹn thùng nói: "Sao anh còn chưa hôn em?"
Anh nói qua anh muốn hôn cô.
Tô Cận nhìn môi cô gái nhỏ, nghĩ đến nơi này từng bị người đàn ông khác nhấm nháp qua, trong lòng anh liền cảm thấy bị đè nén không thoải mái.
Điều chỉnh vị trí cô gái nhỏ trong ngực, Tô Cận cẩn thận vuốt lại mái tóc hỗn độn của cô, lơ đãng hỏi cô: "Nguyệt Nguyệt, nói anh nghe ai hôn qua em."
Thích Nguyệt yên tĩnh nằm trong lòng anh, nghe xong lời anh nói, hai mắt mê mang nhìn anh.
Cô dùng sức chớp chớp mắt, đột nhiên nhìn không rõ mặt người đàn ông này. Nhưng hơi thở trên người anh rất quen thuộc, khiến cô cảm thấy an tâm.
Thích Nguyệt ngoan ngoãn cọ cọ anh, cau mày, "Ai hôn em?"
"Đúng vậy." Thanh âm Tô Cận càng thấp hơn, "Người đàn ông hôn em là ai? Có phải bây giờ em còn thích người đó không?"
Nếu cô gái nhỏ còn thích người cũ ...
Tô Cận nhéo cằm cô gái nhỏ. Ánh mắt cô chắc là không tệ vậy đâu, lại không thích người đàn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-phai-anh-muon-hon-em-khong/3120418/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.