- Bông ơi mau dậy đi con? 
Bé Bông mơ màng mở mắt, con bé dụi mắt rồi nhìn vào đồng hồ. 
- Mẹ ơi còn sớm mà. 
- Dậy đi con, mẹ với con ôn bài lại một lần nữa. 
- vâng. 
Con bé rời khỏi giường rồi đi làm vệ sinh cá nhân, đồ ăn Lan đã chuẩn bị từ sáng sớm, lúc này thì Dũng cũng thức dậy. 
- sao anh dậy sớm quá vậy? 
- cô ồn ào như thế thì ai mà ngủ được. 
- anh không thể nói được mấy lời dễ nghe một chút à? 
- được, nhưng không phải là dành cho cô. 
- tôi cũng chẳng ham hố gì đâu, nhưng sáng sớm gặp cái kiểu người như anh thực sự cả ngày không vui nổi. 
- Thế cô nghĩ sáng sớm phải cãi nhau với cô thì tôi vui chắc.. 
Mọi thứ đột ngột dừng lại khi thấy phía bé Bông từ trên lầu đi xuống, hai người lại nhìn nhau rồi cười, cái nụ cười cũng chẳng phải là giả tạo nhưng nó cũng bị gượng ép trong một hoàn cảnh nào đó... 
- Bố mẹ đã chào buổi sáng nhau chưa ạ? 
Cái chuyện đó làm sao có thể xảy ra trong căn nhà này, nhất là với Lan và Dũng. Họ vừa nhìn thấy nhau là đã muốn đấu khẩu rồi nói gì đến chuyện chào buổi sáng.... 
Ăn sáng xong Lan ôn bài giúp bé Bông một chút rồi đưa bé đến trường, định là ở trường luôn chờ con bé kiểm tra xong rồi về, coi như là động viên cho con bé nhưng Dũng lại nói. 
- cái 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-oi-lay-bo-chau-khong/2168129/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.