Ngày hôm sau, khi Phạm Khinh Ba thức dậy thì thấy mìnhvẫn ở trong sơn động, củi lửa đã sớm bị đốt thành tro tàn, mà Thư Sinh thìkhông biết chạy đâu rồi. Tay nải đồ đạc của hắn thì vẫn ở đây, quần áo của hắnthì ở trên người nàng, thế thì —— hắn trần truồng chạy ra ngoài à?
Cử động tay chân vẫn còn mỏi nhừ của mình, nàng quayngười đứng lên, lục lọi tìm được một chiếc khăn tay trắng trong tay nải của ThưSinh, nàng liền đi lấy nước suối rửa mặt.
Đi ra ngoài cửa động, thanh thanh cổ họng vài tiếng,thật vừa lòng vì thuốc đổi giọng đã hết tác dụng, giọng của nàng đã trở lại nhưcũ. Bầu bạn cùng chim hót hoa thơm, hít thở trong bầu không khí trong lành saucơn mưa, cả người nàng dường như tỉnh táo lại. Tối hôm qua cuối cùng thì nàngcũng đã vinh quang rời khỏi Đoàn, tuy là không có áo cưới cũng chẳng có tuầntrăng mật, nhưng từ giờ trở đi nàng đã là phụ nữ có chồng rồi a, ngẫm lại vẫnkhông có cảm giác chân thực gì cả.
(Đoàn đây là Đoàn thanh niên nhi đồng nhá, Khinh tỷ đãkhông còn là thanh niên, thành người ‘nhớn’ rùi =]])
Cũng không thể trách nàng nhá, sau đêm tân hôn vừatỉnh lại thấy bên cạnh trống không, nàng còn đang hoài nghi đêm qua chỉ là mộngxuân.
Phạm Khinh Ba ngồi xổm ngoài cửa động không có kiênnhẫn chờ đợi nữa, rõ ràng là hiếm khí có dịp thức dậy giữa sáng sớm tinh mơ,với những làn sương và những đám mây như một dải lụa trắng trên đỉnh núi thếnày nha. Tập thể dục buổi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-nuong-thinh-tu-trong/1883741/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.