Chiết Chi tốn sức chín trâu hai hổ, cuối cùng cũng vác được Thần Tài về đến nhà, không chút khách khí đem người ném ở phòng khách, giường của cô rất dễ sụp, ở đây chỉ có hai căn phòng, Vương Quế Phân một phòng cô một phòng, Vương Quế Phân là cái ấm sắc thuốc, ban ngày ra cửa nhặt rác, buổi tối về nhà uống thuốc.
Đa số thời điểm ra ngoài sẽ kêu Chi Chi, kêu đến mức Chiết Chi cho rằng chính mình là một con chuột.
Cô ngồi trên sàn nhà ở phòng khách, đoan trang nhìn người đàn ông nằm giống như con cá chết. Một góc phòng khách được mẹ cô dùng làm chỗ chứa rác nhựa. Không có sofa, vì quá chiếm diện tích. Hơn nữa cho dù có sofa, có Chiết Chi ở đây thì cũng rất dễ sụp, như thế thì khác gì tha rác về nhà, cô lười dọn dẹp.
Thần Tài âm thầm từ trong “hôn mê” tỉnh lại, lúc hắn chưa tỉnh, Văn Khúc Tinh đã giải thích mọi chuyện, yêu cầu hắn nhất định phải thay đổi Chiết Chi.
Hắn mở mắt ra nhìn vẻ mặt đạm mạc của Chiết Chi, cô rụt cổ không khác nào bộ dáng của bà ăn xin, rồi nhìn xung quanh nhà, chỉ muốn lập tức đi tìm chết.
“Anh tỉnh rồi?” m thanh của Chiết Chi truyền đến, Thần Tài không thể tiếp tục giả ngất, nằm trên sàn nhà không chịu đứng lên.
“Anh có biết vì sao ở đây chỉ có một chỗ trống như vậy không?” m thanh Chiết Chi sâu kín truyền đến, không biết có phải ảo giác hay không, Thần Tài hình như cảm thấy cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-nuong-nguoi-cau-nham-than-roi/3089037/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.