Thần Tài dậy rất sớm, nhạy bén cảm giác được trong phòng khách có người đang nhìn trộm phòng này, trong nhà chỉ có ba người, là ai nhìn trộm không cần nói cũng biết.
Hắn nhẹ nhàng câu môi, bà ăn xin này quả nhiên có vấn đề.
Vương Quế Phân đúng là rất tò mò Thần Tài cùng Chiết Chi ở trong phòng rốt cuộc đã xảy ra cái gì, nhưng bà không có can đảm đi gõ cửa, tuy rằng bà là mẹ trên danh nghĩa của Chiết Chi, nhưng dù sao cũng không phải ruột thịt, cô cũng không phải được bà nuôi nấng, từ khi Chiết Chi mười hai tuổi, mọi chi phí trong nhà đều đã do cô phụ trách rồi.
Vương Quế Phân chính là một bà già nhặt rác mỗi ngày uống thuốc chờ chết.
Thần Tài lười phản ứng, trong tình huống bình thường hắn không thể ra tay, không thể gây sự, không thể làm nhiễu loạn tình hình phát triển của nhân gian.
Lúc Chiết Chi tỉnh lại, cái người ngày hôm qua ăn vạ đòi lấy thân báo đáp lúc này đang đứng ở trước cửa sổ mỉm cười, cười đến mức Chiết Chi có ảo giác đang nhìn thấy từng bó từng bó tiền lớn trước mặt.
Haiz, ngoại trừ đầu óc không tốt lắm, người này cũng thật đẹp.
Đầu óc không tốt là trở ngại, nhưng ai kêu cô là người tốt cơ chứ? Bởi vì do tác dụng của chú ngữ, cô vô cùng bình tĩnh tiếp nhận sự việc đã diễn ra ngày hôm qua.
“Dậy rồi à?” Thần Tài nhìn cô, tự hỏi làm cách nào để có thể khiến cô khôi phục lại thân phận phú nhị đại của mình.
Chiết Chi gật đầu: “Mau đi rửa mặt đánh răng, đừng lãng phí thời gian cũng đừng lãng phí nước, hôm nay chúng ta còn phải đi làm.”
Thần Tài: “…”
Hừ, hắn muốn thu hồi lời nói vừa nãy của mình, loại người này xứng đáng nghèo đến chết.
Chờ hai người chuẩn bị xong đi ra cửa, Vương Quế Phân còn đang dựa vào cạnh cửa, muốn nói lại thôi: “Chi Chi…”
“Mẹ, mẹ nghỉ ngơi đi, muốn đi ra ngoài nhặt chai cũng chờ chạng vạng mát mẻ rồi hẵng đi, nếu không mẹ lại cảm nắng thì tốn tiền thuốc men lắm đấy.” Chiết Chi nói cực kỳ đơn giản vắn tắt.
Thần Tài cảm thấy nếu mình là bà ăn xin kia, dù còn đang sống sờ sờ cũng sẽ bị tức chết.
Nhưng Vương Quế Phân đã sớm thành thói quen: “Chi Chi cố lên, mẹ ở nhà chờ con.”
Hắn cạn lời.
Sáng sớm tinh mơ bị Chiết Chi lăn lộn mất một lúc, Thần Tài hoàn toàn không chú ý bà ăn xin ở phía sau lén bọn họ gửi tin nhắn.
Hắn đi theo sau Chiết Chi, nhìn cô sờ sờ soạng soạng, thật vất vả đi vào nhà ăn, quan hệ của Chiết Chi và ông chủ không tệ, quan hệ của Thần Tài và ông chủ càng không tồi.
“Ngươi tới chỗ này của ta, làm việc?” Ông chủ nhà ăn nhìn Thần Tài như thấy quỷ.
Thần Tài nhìn thấy ông chủ nhà ăn liền muốn quay đầu bỏ đi, nhưng nghĩ đến nhiệm vụ của mình, chỉ có thể gật đầu: “Đúng vậy, làm việc.”
Ông chủ nhà ăn, nhánh đầu tiên trong nhị thập bát tú¹ - Liễu Túc, cười như điên: “Ha ha ha ha ha ha ha, Thần Tài vậy mà lại muốn tới chỗ này của ta làm việc, làm thu ngân nhà ăn.”
“Ngươi câm miệng đi.” Thần Tài mặt không biểu tình nhìn hắn, cũng không muốn giải thích vì cái gì mà phải ở chỗ này làm việc.
Hắn mặt không biểu tình nhìn, hạ quyết tâm: “Ta muốn mua cửa hàng này của ngươi. Ngươi tăng thêm tiền lương cho Chiết Chi.”
Liễu Túc: “…”
Hắn có phải đã bỏ qua sự kiện lớn nào không vậy? Cái con người này trước nay vô dục vô cầu, sở thích duy nhất chỉ có đếm tiền, vậy mà lại có một ngày sẽ làm ra chuyện vung tiền như rác?
Chuyện này làm hắn có chút phản ứng không kịp.
“A Bảo à, ngươi nghe ta khuyên một câu.” Liễu Túc cho rằng bản thân cần chiếu cố đồng sự cũ: “Chiết Chi chỉ là một phàm nhân, hai người các ngươi sẽ không có kết quả đâu.”
“Muốn có kết quả gì?” Thần Tài nghi hoặc, hắn có chút nghe không hiểu lời Liễu Túc nói, hắn không phải là tới đây trợ giúp Chiết Chi thực hiện nguyện vọng sao?
Liễu Túc càng nghe càng cảm thấy không ổn, thì ra là thích chơi yêu thầm sao? Yêu thầm đều không để ý kết cục là tốt hay là xấu sao?! Ngược như vậy?
Trước kia sao hắn không biết Thần Tài lại thâm tình như vậy?
“Bán hay không?” Thần Tài có chút phiền.
Liễu Túc gật như gà mổ thóc: “Bán bán bán, cái này không đắt không đắt, cũng chỉ mấy chục vạn, nếu ngươi thật sự muốn mua, ta tính chiết khấu cho ngươi.”
Thần Tài khổ như vậy, mọi người đều khổ như vậy, hắn có thể giúp một chút thì giúp một chút.
“Không cần, ngươi nói cho ta bao nhiêu tiền, ta đưa cho ngươi.” Thần Tài lạnh mặt, lười phản ứng rốt cuộc Liễu Túc bị làm sao, Chiết Chi thay xong quần áo lao động lại đây thì nhìn thấy hai người Thần Tài và ông chủ của cô đang cường mua cường bán.
“Ngươi muốn tiền mặt hay là Alipay? Hoặc là chi phiếu? Thẻ ngân hàng?”
Thần Tài mấy ngày nay đã được tiếp thu tri thức mới, nắm rõ các phương thức lưu hành tiền tệ thông dụng: “Tiền mặt cần chờ mấy ngày, không bằng vẫn là dùng cách truyền thống, chi phiếu đi…”
Chiết Chi nghe được, trong lòng run sợ, nhưng mà người trước mắt này đòi lấy thân báo đáp cô, bốn bỏ lên năm thì cũng coi như một nửa người nhà, làm sao có thể trơ mắt nhìn hắn bị đưa đi bệnh viện tâm thần?
“Ông chủ, ông chủ, anh ấy nói giỡn với anh đó, anh đừng tưởng thiệt nha.” Chiết Chi trong lòng khổ, rất khổ, cô lập tức đem Thần Tài kéo qua một bên, móc ra một bộ quần áo lao động đẩy mạnh hắn vào phòng thay quần áo.
Sau đó chạy bước nhỏ đến bên cạnh Liễu Túc: “Ông chủ ông chủ, anh đừng so đo với anh ấy, đầu óc anh ấy có chút không tỉnh táo lắm. Thật ra anh ấy không có nhiều tiền vậy đâu.”
Liễu Túc: “…”
Thần Tài trực tiếp bị người ta nói đầu óc có vấn đề, còn bị châm chọc không có tiền, vậy mà lại không xù lông? Đây không phải chân ái thì là cái gì? Đây tuyệt đối chính là chân ái, nhưng hắn lại không thể nói ra, không thể làm Thần Tài xúc phạm thiên điều!
Chỉ có thể yên lặng yểm trợ cho bọn họ.
-------
¹nhị thập bát tú: 28 vì tinh tú trong thuật toán, chia làm bốn nhóm lớn: Thanh Long, Bạch Hổ, Huyền Vũ, Chu Tước.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]