Thần Tài dậy rất sớm, nhạy bén cảm giác được trong phòng khách có người đang nhìn trộm phòng này, trong nhà chỉ có ba người, là ai nhìn trộm không cần nói cũng biết.
Hắn nhẹ nhàng câu môi, bà ăn xin này quả nhiên có vấn đề.
Vương Quế Phân đúng là rất tò mò Thần Tài cùng Chiết Chi ở trong phòng rốt cuộc đã xảy ra cái gì, nhưng bà không có can đảm đi gõ cửa, tuy rằng bà là mẹ trên danh nghĩa của Chiết Chi, nhưng dù sao cũng không phải ruột thịt, cô cũng không phải được bà nuôi nấng, từ khi Chiết Chi mười hai tuổi, mọi chi phí trong nhà đều đã do cô phụ trách rồi.
Vương Quế Phân chính là một bà già nhặt rác mỗi ngày uống thuốc chờ chết.
Thần Tài lười phản ứng, trong tình huống bình thường hắn không thể ra tay, không thể gây sự, không thể làm nhiễu loạn tình hình phát triển của nhân gian.
Lúc Chiết Chi tỉnh lại, cái người ngày hôm qua ăn vạ đòi lấy thân báo đáp lúc này đang đứng ở trước cửa sổ mỉm cười, cười đến mức Chiết Chi có ảo giác đang nhìn thấy từng bó từng bó tiền lớn trước mặt.
Haiz, ngoại trừ đầu óc không tốt lắm, người này cũng thật đẹp.
Đầu óc không tốt là trở ngại, nhưng ai kêu cô là người tốt cơ chứ? Bởi vì do tác dụng của chú ngữ, cô vô cùng bình tĩnh tiếp nhận sự việc đã diễn ra ngày hôm qua.
“Dậy rồi à?” Thần Tài nhìn cô, tự hỏi làm cách nào để có thể khiến cô khôi phục lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-nuong-nguoi-cau-nham-than-roi/3089033/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.