Chiết Chi lần đầu tiên tìm được một công việc thật sự, nhất thời khiến Vương Quế Phân sợ đến suýt ngất, lúc bà ta nghe thấy tin này, dây thần kinh giống như thể bị đóng băng, đồ trong tay rơi lộp bộp xuống đất, đặc biệt là khi nghe Chiết Chi nói công việc đó là ở xí nghiệp Hoa thị, càng khiếp sợ không nói nên lời.
“Chi Chi à, con… con nhìn xem, thứ nhất con không có bằng cấp, thứ hai không có hộ khẩu, con qua đó không phải là muốn để người ta chê cười sao?” Vương Quế Phân vừa nói vừa run rẩy, định đem tin tức này nói cho người bên kia biết.
Chiết Chi nhìn tay Vương Quế Phân, run đến mức khiến cô khó chịu, cô có chứng ám ảnh cưỡng chế: “Mẹ, hay con dẫn mẹ đi khám tay nhé?”
“Không cần không cần, dì ấy có trung dược mà.” Thần Tài đánh gãy lời nói của Chiết Chi, loại tật xấu như run tay này làm sao có thể chữa trong ngày một ngày hai được? Đương nhiên là phải điều trị lâu dài!
Thần Tài không cho Vương Quế Phân một chút cơ hội phản bác nào: “Dì à, tôi đi nấu thuốc giúp dì.”
Người khác nấu thuốc, có thể nấu cạn nước bao nhiêu hay bấy nhiêu.
Hắn nấu thuốc, có thể nấu càng nhiều nước bao nhiêu hay bấy nhiêu!
Vương Quế Phân chỉ có thể cay đắng bị Thần Tài ép uống hết một nồi nước thuốc, một câu cũng nói không nên lời, Chiết Chi mắt nhìn mũi, mũi nhìn tim, coi như chuyện gì cũng chưa từng xảy ra. Chờ Vương Quế Phân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-nuong-nguoi-cau-nham-than-roi/3089013/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.