Hoa Tư Điềm ngã xuống, hai người Hoa Tư Hàm và Hoa Cường lập tức đều như phát điên, đi ra ngoài gọi người, sau đó kêu xe cứu thương, kêu bảo vệ, tìm bác sĩ gia đình, mọi thứ gần như làm cùng lúc.
Lúc Hoa Tư Hàm đang rối rắm suy nghĩ xem mình nên lái xe hay là chờ xe cứu thương thì xe cứu thương của bệnh viện đã tới, bọn họ lập tức giống như tìm được người tâm phúc, kêu người nâng Hoa Tư Điềm lên, thuận tiện cũng đưa Chiết Chi đi cùng.
Chiết Chi: “…”
Cô và cái cô Hoa nhị tiểu thư này, thật sự không thân thiết gì mà.
Chiết Chi bị một loạt thao tác này làm cho cứng họng không còn gì để nói, rõ ràng Hoa Tư Điềm vẫn đang hôn mê bất tỉnh, nhưng mà cô ta vẫn không ngừng run rẩy.
Đồ ngốc cũng biết người này đang giả bộ bất tỉnh, có lẽ chỉ có Hoa Tư Hàm và Hoa Cường là không tin thôi.
Chiết Chi cảm thấy vô cùng xấu hổ, cô ngồi ở chỗ này, giống như là phông nền.
Thần Tài vẫn luôn tập trung tinh thần xem diễn, kỹ thuật diễn thấp kém như vậy, cũng chỉ có thể lừa gạt hai người quan tâm đến mức hoảng loạn kia thôi. Hắn tùy ý giật giật ngón tay, khiến cho Hoa Tư Điềm run rẩy càng kịch liệt, Li Nguyệt có chút bất đắc dĩ nhìn hắn: “Chơi vui như vậy à?”
Thần Tài nhàn nhạt giương mắt, nhìn vẻ mặt tò mò của Li Nguyệt, nói ra lời mời cực kỳ chân thành: “Cũng không tệ lắm, ngài có muốn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-nuong-nguoi-cau-nham-than-roi/3089006/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.