Dưới tác dụng của đồng hồ sinh học, cho dù Chiết Chi có ngủ say đến mức nào, thì sáng hôm sau cũng dậy rất sớm, trong phòng dành cho khách không có quần áo của cô, Chiết Chi cũng không bắt bẻ, định nhờ người giúp việc về nhà cô lấy quần áo tới.
Kết quả vừa mở cửa ra, bên ngoài đã đứng một đống người, đẩy đến một đống quần áo, còn có một tủ toàn là giày, đủ loại, rực rỡ muôn màu: “Chiết Chi tiểu thư, cô xem hôm nay muốn mặc bộ nào?”
Chiết Chi: “…”
Cho nên, ngày hôm qua thật sự không phải mộng? Thật sự một đêm phất nhanh sao?!
“Cái đó, tôi không mặc được loại trang phục này.” Chiết Chi có chút buồn rầu, chiếc váy lớn như vậy, lỡ như dẫm phải tà váy rồi ngã chết thì làm sao bây giờ?
Còn giày cao gót này, cô đi sợ sẽ ngã gãy xương.
“Chiết Chi tiểu thư không thích sao? Vậy cô thích phong cách nào? Chúng tôi lập tức đi chuẩn bị.” Quản gia đứng đầu cung kính mở miệng.
Chiết Chi có chút đau đầu, “Áo thun với quần jean là được rồi, thêm một đôi giày thể thao màu trắng, trước giờ tôi chỉ quen mặc phong cách này thôi.”
“Chi Chi, đây đều là chị mua, em không thích cái nào sao?” Hoa Tư Hàm không biết từ đâu chui ra, biểu tình thống khổ nhìn cô.
Khiến Chiết Chi còn tưởng mình vừa làm ra chuyện gì đó vô ơn bạc nghĩa lắm: “Chị, sao chị không đi làm?”
“Chị đang đợi em, ba cũng đang đợi em, hôm nay chúng ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-nuong-nguoi-cau-nham-than-roi/3088982/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.