19.
Ta không quay trở lại cung điện, mà đến phòng thí nghiệm dưới lòng đất của mình để đưa thuốc giải cho Hull.
Ngay khi sự hạn chế đối với sức mạnh tinh thần được dỡ bỏ, ý thức tự chủ của hắn ngay lập tức tăng lên, người cũng trở nên tỉnh táo hơn không ít.
Hắn khàn giọng nói: "Mau đưa thuốc ức chế cho ta."
Ta xoay người ném cho hắn một lọ thuốc:
"Uống cái này."
"Đây là gì?"
Nghĩ đến việc Hull đề phòng ta đến mức như vậy, ta tức giận nói: “Thuốc độc”.
Hắn liếc ta một cái, mở nắp ra, ngoan ngoãn uống thuốc.
Một lúc sau, hắn tỏ vẻ ngạc nhiên.
Sự khô khan của cơ thể đã hoàn toàn lắng xuống. Không chỉ ý thức minh mẫn mà thể lực cũng rất dồi dào.
So với uống thuốc ức chế, tác dụng phụ là hoa mắt chóng mặt, tay chân yếu ớt thì thuốc này tốt hơn rất nhiều. Nếu thuốc này có thể được sử dụng rộng rãi, thì...
20.
"Điện hạ, cái này là do người nghiên cứu ra sao?"
Hiếm thấy nha, ngữ điệu của Hull mang theo một tia vồn vã. Nhìn dáng vẻ của hắn, ta liền biết hắn đang nghĩ gì. Dù sao để nghiên cứu ra loại thuốc này cũng có công lao của hắn, vậy nên ta đã hào phóng tặng hắn một hộp.
"Cầm lấy đi, đưa cho quân đoàn Omega sau lưng ngươi dùng."
Hull sửng sốt.
Hắn hoàn toàn không ngời việc hắn thành lập một quân đoàn bí mật bị tiết lộ. Hắn ngồi trên bàn thí nghiệm, ánh mắt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-nu-chinh-nao-vua-dep-vua-ngau-khong/2881578/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.