Châu vừa bước vào đến trước cửa thư viện thì đã thấy cô bé Lam ngồi một mình ở đó. Kì lạ là rất ít khi Lam đi đến thư viện, trừ khi phải mượn sách tham khảo cho những kì kiểm tra cuối kì quan trọng. Càng kì lạ hơn khi cô bé đi một mình mà không tìm đến lớp Châu để rủ cô bạn đi cùng. Châu bèn tiến đến, rón rén chạm nhẹ vào vai Lam, dự sẽ làm cho con bé thấy bất ngờ. Nhưng khi Lam ngẩn mặt lên nhìn, Châu lại càng bất ngờ hơn. Đôi mắt cô bé ướt đầm đìa, một vài giọt nước mắt rơi chạm xuống mặt bàn vẫn còn chưa kịp khô hẳn đi.
"Có chuyện gì vậy Lam? Sao em lại ngồi đây khóc thế này?"
"Em.. Em bị giáo viên mắng oan.."
Con bé như thể tìm được một người để nói ra, liền nấc lên. Châu chẳng biết nên làm thế nào, liền ngồi xuống bên cạnh vỗ về, đợi con bé bình tĩnh hơn.
"Thôi đừng khóc! Kể cho chị nghe mọi chuyện đi nào!"
"Trong giờ kiểm tra, cô bạn ngồi bên cạnh em đã sử dụng tài liệu dưới hộc bàn. Em đã khuyên rồi nhưng chẳng thấy bạn ấy giấu đi vì nghĩ thầy giáo chẳng để ý. Thế rồi.." Con bé hít một hơi sâu. "Thầy chú ý đến tụi em.. Cô bạn ấy liền đẩy tài liệu qua bên bàn em.. Và thế là.. Em.. Em đã cố giải thích nhưng.. Nhưng thầy ấy lại không tin tưởng em.."
Châu ngồi bên nghe hết. Mọi chuyện đều thật quá đáng. Con bé bị hủy kết quả bài kiểm tra, lại còn phải viết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-noi-tuong-tu-chi-danh-cho-rieng-cau/3444959/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.