Cuộc gọi đến. Là của Hoàng. Khiêm dừng lại việc vùi đầu vào mớ bài tập. Cái tay cậu đang mỏi nhừ với cây chì và cả mấy tờ nháp, vì mãi mê một lúc lâu mà chẳng thể nào giải ra được đáp án cho một câu bài tập trong cuốn sách Toán nâng cao.
"Chuyện của hai cậu ấy thế nào rồi vậy Khiêm?"
"Ổn rồi! Tốt đẹp hơn tớ tưởng.."
"Vậy thì tốt! Tất cả chúng ta đã rất cố gắng rồi nhỉ?"
"Cậu nói phải.."
"Mà sao giờ này cậu còn chưa ngủ nữa? Gần mười hai giờ khuya rồi còn gì?"
"Thì cậu cũng thức đêm như tớ thôi chứ khác gì đâu!" Khiêm bình thản đáp.
"Ừ nhỉ?" Hoàng cười trừ.
"Cậu thật là.."
"Mà này Khiêm.. Để tớ gửi cho cậu nghe cái này nhé!"
"Gì thế?"
Không một lời hồi âm trở lại. Cuộc gọi bị tắt đi. Tiếp theo đó là một tin nhắn thoại. Là một đoạn đánh đàn ghi ta được thu âm trên điện thoại. Và kèm theo đó là giọng của Hoàng, trầm ấm vang lên.
"Dù một ngày hay trăm năm
Dù gần kề hay xa xăm
Nguyện yêu người đến muôn đời, đến muôn đời
Dù đời xô mình có ra sao, có thế nào.
Dù địa đàng hay nhân gian
Dù hình hài hay tro than
Nguyện đi cùng đến muôn đời, đến muôi đời
Dù đời xô mình có xa nhau, có mất nhau chẳng phai màu.."
(Một Ngày Hay Trăm Năm - Văn Mai Hương)
Những giây âm thanh cuối cùng kết thúc cũng là lúc Hoàng liền gửi tin nhắn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-noi-tuong-tu-chi-danh-cho-rieng-cau/2649479/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.